“Đúng vậy, nhìn thấy tôi còn không mau quỳ xuống xin tha thứ? Tôi còn cho cậu được chết toàn thây!”
Đại trưởng lão trả lời.
Ông ta hoàn toàn không để Lâm Phong vào mắt. Hoặc phải nói là, đám người ở đây chỉ như hạt cát trong mắt ông ta.
Ông ta xuống núi để tâm trạng thoải mái, tìm cơ hội đột phá Võ Thánh, nếu không thì còn lâu ông ta mới ở đây.
Nhưng đúng lúc này, một cái tát đã biến ông ta thành làn sương máu!
Thấy Lâm Phong vậy mà lại dám chủ động công kích, đại trưởng lão vô cùng tức giận!
Adv
Người này là ai vậy?
Võ Hồn đỉnh phong.
Có thể nói, cái tát này của Lâm Phong như đang ném mặt ông ta vào trong hố xí, chà đạp lên tôn nghiêm của ông ta vậy.
"Thất Tinh Quyền!"
Adv
Đại trưởng lão gầm lên một tiếng.
Ông ta nhanh chóng vung hai nắm đấm lên, tạo thành vô số quyền ảnh* giữa không trung.
*quyền ảnh: bóng của nắm đấm
Những quyền ảnh này chồng chất lên nhau, được tô điểm bằng những gợn linh khí lăn tăn, trông vô cùng đáng sợ!
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người Lục Gia Lâm, Dương Phàm và Trương Thiến không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh hãi!
Đây chính là Võ Hồn đỉnh phong.
Bọn họ chỉ đứng bên cạnh thôi mà đã bị gió mạnh thổi từ nắm đấm thổi đến khiến gò má đau nhức!
Nhưng đối diện với sự tấn công mạnh mẽ của đại trưởng lão, Lâm Phong lại không bị ảnh hưởng chút nào.
Lòng bàn tay anh nhẹ nhàng vung qua, phá hủy toàn bộ quyền ảnh, cuối cùng còn hung hăng đánh mạnh vào người đại trưởng lão!
"Rầm!"
Dưới sức mạnh vô biên, đại trưởng lão dễ dàng bị đánh bay ra ngoài, nặng nề đập lên cửa chính phòng riêng, khiến cửa lớn vỡ tan thành từng mảnh!
"Khụ khụ..."
Đại trưởng lão che ngực, trong miệng không ngừng nôn ra máu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong tràn đầy vẻ kinh hãi!
Võ Thánh!
Người này chắc chắn là Võ Thánh!
Chỉ có cường giả cấp bậc Võ Thánh thì mới có thể dễ dàng đánh bại ông ta như vậy!
Về phần cấp bậc cao hơn là Võ Thần, ông ta không dám nghĩ tới, vì Lâm Phong còn quá trẻ...
Giờ khắc này...
Toàn trường đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Rất nhiều đệ tử của Thất Tinh Môn đứng cách đó không xa nhìn Lâm Phong, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.
Dương Phàm im lặng.
Gương mặt xinh đẹp của Trương Thiến đỏ bừng, đôi mắt chăm chú nhìn Lâm Phong, trong lòng tràn đầy phấn khích.
Lục Gia Lâm thì lại nắm chặt nắm đấm, khó có thể chấp nhận sự thật này!
Lão già Vân Trung Thiên này tìm đâu ra người lợi hại như vậy tới giúp chứ?
Trong đầu anh ta chợt nhớ tới một việc.
Không lâu trước đây, tổng chấp pháp Long Ngạo Thiên tỉnh Giang Nam đã đến thành Kim Lăng.
Lẽ nào chính là người trước mắt này?