Nếu chồn già là thú cưng của Huyết Thủ Nhân Đồ thì có thể đá cực âm cũng nằm trong tay lão ta, tất nhiên anh sẽ không bỏ lỡI
Ngoài ra còn mười ba triệu của nhà họ Giang nữa!
Tiền và đá cực âm, anh muốn có cả hai!
“Ông nội hai, ông mau đuổi theo đi ạ! Đừng để ông ta chạy thoát!”
Giang Tịch Ninh hoàn hồn lại, lớn tiếng nói.
“Ninh Ninh à! Không phải ông nội hai không đuổi theo kịp, mà do thực lực của Diệp Thiên Tâm không thấp hơn ông bao nhiêu, dù có đuổi kịp cũng chẳng làm được gì! Với lại người này là tội phạm truy nã của liên minh võ đạo, khi nào về chúng ta nhờ người của liên minh võ đạo xử ông ta là được!”
Giang Thiên Hòa lắc đầu.
“Vâng ạt”
Giang Tịch Ninh ngoan ngoãn gật đầu.
Khoảng một phút sau.
Chiếc máy bay trực thăng trên trời từ từ hạ cánh trước mặt mọi người.
Cánh quạt khổng lồ của máy bay trực thăng quay nhanh dấy lên gió bụi mù mịt, cũng khiến cho quần áo của mấy người ở đây trở nên lộn xộn, tóc đen tung bay.
Sau đó trước ánh mắt của mọi người.
Có sáu người xuống máy bay!
Dẫn đầu là một nam một nữ.
Nam mặc đồ trắng, cao khoảng một mét tám mươi lăm, sở hữu gương mặt điển trai và khí chất không tầm thường chút nào.
Nữ thì mặc váy dài màu đen, cô ấy sở hữu khuôn mặt hình trứng ngỗng, lông mày lá liễu, trang điểm nhẹ, ngũ quan tinh xảo hệt như bước ra từ trong tranh.
Nhưng trong đôi mắt của cô ấy lại tràn đầy lạnh lùng, mang đến cho người †a cảm giác khó gần!
Khi nhìn thấy người phụ nữ mặc váy đen này.
Lâm Phong vốn đang rất hờ hững đột nhiên run lên, đứng đực ra tại chỗ như thể bị sét đánh!
Y.. Y Nặc?
Tại sao Y Nặc lại xuất hiện ở đây?
Trong lòng Lâm Phong cứ như sông dời biển lấp, vẻ khó hiểu lộ rõ trong mắt! Cùng lúc đó.
Trần Y Nặc cũng nhìn thấy Lâm Phong.
Cô ấy ngẩn ra, nhưng sau đó bình tĩnh lại rất nhanh, nở nụ cười mỉa mai trên môi.
“Anh hai! Sao anh lại tới đây thế!”
Giang Tịch Ninh hào hứng chạy từ từ qua rồi nhào vào lòng người đàn ông áo trắng, tò mò hỏi.
“Con bé này, xảy ra chuyện lớn như vậy kia mà! Anh không đến sao được?” Người đàn ông áo trắng xoa đầu Giang Tịch Ninh, dịu dàng đáp.
Nhìn thấy cảnh này.
Vương Xung thầm căng thẳng, không tự chủ được mà siết chặt nắm đấm, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.
“Người đàn ông áo trắng này là ai vậy?” Lâm Phong chú ý tới động tác của Vương Xung, bèn nhỏ giọng hỏi.
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà.
Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Anh vốn không định hỏi thân phận của người đàn ông này đâu, ai bảo Trần Y. Nặc đang đứng sát bên cạnh người này cơ chứ!
Gặp lại nhau sau mười năm! Tuy giai nhân vẫn như cũ, nhưng bên cạnh cô ấy lại là người đàn ông khác!
Cảm xúc trong lòng Lâm Phong giờ đây hết sức phức tạp, khó có thể nói thành lời.
Thật ra anh rất muốn bước tới chào hỏi.
Hỏi xem mười năm qua Y Nặc sống như thế nào?
Hỏi xem người đàn ông bên cạnh cô ấy là ai?
Anh cũng muốn chính miệng nói lời xin lỗi:
Anh xin lỗi!
Anh xin lỗi!
Nhưng sau khi nghĩ lại, nay anh có tư cách gì để nói những điều này?
Cảm tính luôn là thứ mà ta phải liều mình cúi đầu đổ máu.
Nhưng còn lý trí lại bắt anh phải đứng tại chỗ, chọn cách yên lặng đứng nhìn.
“Đây là con trai cả của nhà họ Giang, người nắm quyền nhà họ Giang trong tương lai!”
Vương Xung nói nhỏ. Mặc dù ông ta là bang chủ bang Thanh Long, chủ tịch của tập đoàn xây dựng Thanh Long, nhưng khi đối mặt với kiểu người như Giang Quân Lâm thì
cũng chỉ có thể cúi đầu xưng thần mà thôi!
Thậm chí ngay cả nữ đại gia mà ông ta hầu hạ trước kia cũng không đấu lại Giang Quân Lâm!
“Giang Quân Lâm...”
Lâm Phong lặp lại một câu, hỏi tiếp:
“Cô gái váy đen bên cạnh anh ta là vợ anh ta hả?”
“Chắc là vợ chưa cưới!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!