Một vị Ma Thần lừng lẫy thời thượng cổ đã chết.
Trong tình huống tám đánh một, lại bị một quyền Lâm Phong đánh cho nát xác, thần hồn cũng bị diệt sạch.
Điều này quá kinh người.
Mọi người tại hiện trường xem đến mí mắt co giật, chỉ cảm thấy cả người tê
dại.
Bước ra từ thời đại Mạt Pháp, một vị Thanh Niên Chí Tôn như vậy, quét ngang Bát Đại Thiên Ma Thần, thật sự sở hữu thế vô địch, cửu thiên thập địa, duy ngã độc tôn. Trong thế hệ trẻ ngày nay, e là khó có mấy ai cản nổi.
Lâm Phong!
Cái tên này đã khắc sâu vào trong tâm trí của vô số tu giả.
Cho dù hôm nay anh có chết, nhieu nam sau nhớ lại, bon họ vẫn se nhớ kỹ cảnh tượng hôm nay, nhớ nhân gian đã từng xuất hiện một nhân vật đáng sợ đến dường nào.
"Giết."
Giọng Lâm Phong như sấm, cả người anh rực sáng, sải bước tiến lên, kiếm bản mệnh trong tay bắn ra vô số tia kiếm quang, đâm hư không thành ngàn vạn lỗ thủng.
Sau khi đột phá lên Hợp Thể Cảnh hậu kỳ, thực lực của Lâm Phong đã không thể lường được. Bảy vị Cổ Tổ còn lại dù cho dốc hết sức liên thủ lại với nhai, cũng không thể cản nổi bước tiến tấn công của anh.
Âm!
Hư không vỡ nát, đạo văn tan rã.
Lại một vị Cổ Tổ nữa bay ngược ra xa dưới ánh sáng rực rỡ. Trên thân thể ảm đạm, vài đóa hoa máu bắn ra, rơi vãi trên mặt đất lạnh băng, vừa yêu dị lại vừa bi ai.
"Ta ... ta không cam tâm ... "
Ánh mắt của vị Cổ Tổ dần dần tắt lịm, miệng phát ra tiếng thì thầm vô thức.
Đây quả thực quá bi thảm.
Xuất thân hiển hách, chỗ dựa là Ma Thần Tộc, sống từ thượng cổ đến tận bây giờ. Cuộc đời của lão ta vốn dĩ rất rực rỡ, vốn dĩ sẽ bước trên con đường rộng lớn thênh thang, bước lên Tiên Lộ, đoạt lấy Tiên Quả.
Thế mà nay lại chết ngay trước cửa tộc mình, kết thúc theo cách đáng hổ thẹn này, bị hàng hàng sinh linh vây xem ...
"Bịch.”
Nhưng trong mắt Lâm Phong, lại chẳng có gì là bi thảm hay không bi thảm.
Nhân từ với kẻ thù chính là tan nhẫn với bản thân.
Anh không buông tha cho thi thể của vị Cổ Tổ Ma Thần tộc kia, áp sát, chém ra một kiếm, kiếm mang rực rỡ xé toang bầu trời, chém nát hư không, cuối cùng đánh nát thi thể thành làn sương máu đầy trời ...
Giờ khắc này!
Cả hiện trường yên tĩnh đến đáng sợ. Sương máu bay lượn, rơi xuống mặt đất. Bầu trời như đang đổ một cơn mưa máu. Trên bầu trời, mây đen không tan, sấm sét cuồn cuộn, bầu không khí vừa ngột ngạt lại vừa ghê rợn, giống như ngay cả Thiên Đạo cũng đang ai oán.
Ầm!
Khí thế của Lâm Phong đã bùng lên, ánh sáng trên người rực rỡ vô biên, tạo thành một cột sáng như cầu vồng, thông thẳng lên tận trời.
Anh đã ấm ức quá lâu, cuối cùng cũng có thể không chút kiêng dè giải tỏa nỗi uất hận trong lòng.
Dù anh biết hôm nay mình có giết sạch cả Bát Đại Cổ Tổ trước mắt, cũng khó mà xoay chuyển được tình thế, nhưng cũng chẳng sao cả.
Giết một người về vốn, giết hai người là lời to rồi.
"Chết hết đi."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!