Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

Xuyên qua màn sương mù mông lung của thời gian, có thể lờ mờ thấy đó là một người đàn ông trẻ tuổi.

Dáng người cường tráng, cao ráo, khoác trên mình trang phục giản dị, nhưng không thể che giấu được khí chất cao quý. Từng tia thánh huy bao phủ quanh người, các phù văn khủng khiếp lơ lửng, dường như ẩn chứa huyền cơ của vũ trụ.

Thanh niên này quá đáng sợ.

Chỉ cần nhắm mắt, ngồi khoanh chân ở đó, đã mang lại cảm giác sâu thẩm như biển rộng, cao vời như núi thẩm, tựa một vị tiên linh khiến người ta kính sợ.

Giờ khắc này.

Tất cả mọi người đều sững sờ.

Tiểu sư thúc, Ma Lị, Gia Cát Tiểu Minh, Hiên Viên Chỉ Nhược, Ngô Phong ... tất cả đều tái nhợt cả mặt, cơ thể không ngừng run rấy.

Đây không phải là sợ hãi.

Bọn họ ngay cả cái chết còn không sợ, thì làm sao lại sợ hãi?

Đây là phản ứng bản năng trước một cường giả tuyệt thế, không thể tự chủ, sự chấn động sinh ra từ sâu thẳm linh hồn.

"Vương Đằng." Lâm Phong vẫn bình tĩnh, thốt ra hai tiếng.

Cảnh tượng này, anh đã thấy lần thứ hai.

Trước đây, khi anh chuẩn bị giết Vương Tề Phi, Vương Đằng cũng đã từng giáng lâm mạnh mẽ như thế. Chân thân chưa tới, chỉ bằng pháp lực vô thượng, phá vỡ bức tường không gian thời gian, hình chiếu mà đã dễ dàng cứu Vương Tề Phi khỏi tay anh.

Anh mãi mãi không quên được cảnh tượng này.

Không thể quên được ánh mắt đạm mạc của Vương Đằng, không quên được vẻ cao cao tại thượng, coi anh chỉ là một con kiến hôi, không thèm ra tay giết anh ...

"Đến đây đi. Liều chết một trận."

Mắt kiếm của Lâm Phong sáng rực, cơ bắp cả người căng cứng, sẵn sàng nghênh đón trận tử chiến sắp tới.

Và đúng lúc này, Vương Đằng ở sâu trong hư không vô tận chậm rãi mở đôi mắt ra, tựa như hai vầng thái dương chiếu rọi đến, phát ra thánh huy chói lòa, khiến những người có mặt tại đó đều cảm thấy bỏng rát, không thể nhìn thẳng.

"Thủy Tổ." Vương Khôn quỳ rạp xuống đất, kích động hô lớn.

Đây là tín ngưỡng của nhà họ Vương bọn họ, là chỗ dựa để nhà họ Vương gia hưng thịnh. Chỉ cần Vương Đằng còn, nhà họ Vương còn, vạn thế bất diệt, trường tồn muôn đời.

"Ngươi bị thương?" Vương Đằng có vẻ hơi bất ngờ.

"Đại Nhật Thần Thuật của con vừa bị khắc chế, khó lòng phát huy toàn bộ chiến lực. Nếu không con tuyệt đối sẽ không bị thương." Vương Khôn mặt không đỏ, tim không đập nhanh giải thích.

Vương Đằng khẽ gật đầu, không truy hỏi thêm.

Cách hư không vô tận, đôi mắt sâu thẩm của ông ta quét qua toàn trường, cuối cùng dừng lại trên người Lâm Phong ...

Trong nháy mắt, Lâm Phong cảm thấy ánh mắt đó như một mũi kiếm sắc bén xuyên thấu trái tim, làm cả người anh không kìm được mà nổi da gà ...

"Thần hồn chi hỏa cực kỳ hưng thịnh, giữa ấn đường còn ẩn chứa càn khôn mênh mông, người tí hon vàng kim kia ... ừm ... là chân ngã thứ hai sao? Thế gian đã lâu rồi không xuất hiện thiên tài như vậy." Vương Đang lẩm bẩm.

Lâm Phong giu vẻ mat bình tĩnh, nhung trong lòng lại day song ngam.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!