Lý Trường Sinh lớn tiếng hét!
Lời nói của ba người không hề che giấu, vang vọng rõ ràng khắp hiện trường, khiến tất cả những người đang có mặt đều phải biến sắc, trong lòng kinh hãi tột độ
Thế nhưng Lâm Phong dường như chẳng hề để tâm đến những lời đó, anh cứ thế, dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, từng bước tiến đến trước mặt Ngũ sư huynh, đỡ anh ta dậy.
"Tiểu sư đệ!"
Gia Cát Tiểu Minh, một đấng nam nhi cao tám thước, lúc này giọng nói lại có chút run rấy.
"Không cần nói nhiều!"
Lâm Phong khẽ lắc đầu.
Sau đó, anh lại đi đến trước mặt Rồng ngốc, một tay túm hắn lên.
Rồng ngốc nhếch mép, lòng hơi thấp thỏm nhưng miệng vẫn không nhịn được
hỏi:
"Anh có mang theo cải thảo không?"
"Cải thảo chỉ có mấy đồng một cân, sau này thiếu gì cơ hội!"
Lâm Phong đáp.
"Sau này ??? "
Rồng ngốc ngẩn người.
"Tôi thấy sau này anh nên đổi tên thành Rồng ở dơ đi, lần nào gặp cũng thấy cả ngươi anh bẩn như thế này ... "
Lâm Phong bỏ mặc Rồng ngoc, lại đi đen trước mat Ma Lị, Hiên Viên Chỉ Nhược, Tiểu sư thúc, Ngô Phong và những người khác ...
"Anh Lâm!"
"Anh Lâm!"
Ma Lị và Hiên Viên Chỉ Nhược đều vô cùng kích động, gò má ửng hồng như đóa hoa đào đang nở rộ, nhưng vết máu nơi khóe miệng lại phá hỏng đi vẻ đẹp mỹ miều ấy!
Lâm Phong nhìn những gương mặt quen thuộc nhưng vẫn còn nét sợ hãi chưa tan trước mắt, trong lòng cảm thấy nghẹn ngào khó tả.
Bỗng nhiên, anh nhận ra trong đám đông không có bóng dáng con gái mình, điều này khiến cơ thể anh lập tức cứng đờ tại chỗ. Cả trái tim như rơi xuống hầm băng, tứ chi dường như mất hết sức lực.
"Tiểu Luyến Luyến, con bé ... "
Giọng Lâm Phong khàn đi.
"Con bé được Thánh Nữ Dao Quang đưa đi rồi!"
Gia Cát Tiểu Minh nhỏ giọng kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Nghe vậy, Lâm Phong thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó là một luồng hàn ý còn sâu hơn, ánh mắt của anh trở nên đáng sợ đến rợn người!
"Tiểu sư đệ, bây giờ cậu .... "
Gia Cát Tiểu Minh ngập ngừng.
Anh ta vừa căng thẳng lại vừa lo lắng. Dù tiểu sư đệ đã trở về, nhưng điều đó không có nghĩa là có thể thay đổi được cục diện hiện tại, bởi vì cường giả ở đây quá đông ... Vô số Thượng Cổ Chí Tôn đang lăm le như hổ đói, chỉ một người thì khó mà xoay chuyển được tình thế!
Ánh mắt Lâm Phong khẽ động, nhưng không đáp lời.
Thực tế, dù đã vượt qua Thiên Kiếp, được thiên địa gột rửa và luyện thành thần thuật vô thượng, nhưng dù sao anh cũng chưa từng đối đầu với một Thượng Cổ Chí Tôn ở trạng thái đỉnh cao bao giờ! Cường giả chân chính không thể dò xét qua vẻ bề ngoài, mỗi người bọn họ đều không thể xem thường, đều là những nhân vật phong hoa tuyệt đại đứng trên đỉnh cao của thế giới này.
Dĩ nhiên, với thực lực hiện tại, anh cũng chẳng hề e ngại bất cứ ai!
“Rốt cuộc ngươi là ai?"
Lúc này, Vương Khôn không thể nhịn được nữa, cơ thể gã tỏa ra ánh sáng Đại Đạo, sát khí ngùn ngụt không thể kìm nén mà tuôn trào ra ngoài!
Quá ngông cuồng! Chúng coi đám Thượng Cổ Chí Tôn bọn gã à cái gì? Là mèo hoang chó dại à? Lại dám tự nhiên đứng đó nói chuyện phiếm với nhau!
“Thật nực cười, bọn mày đến đây để giết tao mà lại không biết tao là ai sao?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!