Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

"Đây chính là vô địch của mày sao? Dựa vào kiếm đạo của kẻ khác, mày cũng xứng gọi là vô địch?"

Mái tóc của Lâm Phong bay loạn, ánh mắt như hai mặt trời rực cháy, phóng ra quang huy nóng bỏng.

Khoảnh khắc này, khí thế của anh đã đạt đến cực điểm, như một vị Trích Tiên bước đi giữa nhân gian, mang theo niềm tin vô địch, mang theo thực lực quét sạch tất cả.

"Để tao cho mày biết, vô địch là thế nào."

Lâm Phong sải bước tiến tới, cả người tỏa ra thần quang, như một vị chiến thần giáng thế, khí thế bức người.

Vù!

Lâm Phong vươn ra một bàn tay che trời, đâm xuyên qua màn sương tuyết mịt mù, nắm chặt lấy Vương Tề Phi, rồi nhẹ nhàng quật mạnh xuống đất.

Âm!

Thân thể cường hãn của Vương Tề Phi va chạm dữ dội với mặt đất.

Cả thiên địa rung chuyển như có động đất, băng tuyết nứt toác thành một khe vực sâu không thấy đáy ...

"Aaaa .. Lâm Phong, ngươi khi người quá đáng .. "

Vương Tề Phi gầm lên, cả người tỏa ra kim quang, tay vẫn cố gắng siết chặt Thánh Kiếm.

Hắn không thể chấp nhận kết cục này, cố gắng giãy giụa, muốn chống trả, muốn gượng dậy tái chiến.

"Khinh người quá đáng? Rốt cuộc là ai khinh ai? Là nhà họ Vương tụi mày ỷ thế, hết lần này tới lần khác tìm tao gây sự, kết quả lại bị tao giết ngược mà thôi. Hôm nay còn nói câu này, không thấy buồn cười sao?"

Lâm Phong ép sát, tung một cước, đá thẳng Vương Tề Phi xuống sâu dưới khe nức sâu thẩm.

Tí tách!

Từng giọt mau tươi no rộ trên bang tuyết như đoa hoa yeu diễm nhất trần gian.

Vương Tề Phi thương tích chồng chất, máu me đầy người.

Hắn quá thảm rồi.

Lẽ ra hắn phải đứng trên đỉnh cao huy hoàng, vậy mà trong chớp mắt đã bị đánh rơi vào vực thẩm vạn trượng.

Trước công kích mạnh mẽ của Lâm Phong, hắn thậm chí không còn sức để phản kháng.

"Ta không cam lòng ... "

Sắc mặt Vương Tề Phi dữ tợn, nơi khóe mắt còn có giọt lệ trong suốt lóe sáng.

Quá uất ức.

Thật sự quá uất ức.

Lần trước cũng vậy, lần này cũng thế.

Mỗi lần khi thực lực của bản than hao tổn quá nửa thì cái tên Lâm Phong lại xuất hiện, lại bày dáng vẻ cao cao tại thượng trước mặt hắn ...

Nếu hắn ở trạng thái đỉnh phong, sao có thể bị đánh thành như vậy?

"Không cam lòng thì sao? Cũng chẳng thể thay đổi kết cục thân tiêu đạo vong hôm nay của mày."

Lâm Phong lạnh lùng cười, sát ý ngút trời.

“Lâm Phong, ta thua không phải ngươi, mà là vận khí của ngươi, ngươi dám chờ ta khôi phục, cùng ta quyết chiến ở trạng thái đỉnh phong không?"

Vương Tề Phi gầm rống.

Đáp lại hắn chính là một cái tát của Lâm Phong.

Bốp!

Mặt Vương Tê Phi bị đánh lệch sang một bên, nguyên thần suýt nữa bị bức ra khỏi thân xác.

Trong lòng hắn càng thêm hận, hận đến tột cùng.

Đường đường là cháu đời thứ ba của Vương Đằng, thực lực bất pham, tuyệt đối không yếu, từng có khí thế coi thường thiên hạ.

Vậy mà hôm nay, lại thảm bại trong tình cảnh này.

Quá uất ức, quá nhục nhã.

"Ahhh! Lâm Phong, ngươi không dám sao? Ta vô địch trong thế hệ trẻ vô địch, cho ta thời gian, đợi ta khôi phục đỉnh phong, cùng ngươi quyết chiến."

"Ngươi và ta đều là thiên kiêu đương đại, phải có tôn nghiêm của mình."

Vương Tề Phi dùng kế khích tướng.

"Quyết chiến đỉnh phong? Dựa vào mày cũng xứng sao? Ngay lúc mày dùng đến Thánh Kiếm của Vương Đằng, mày đã không còn tư cách làm đối thủ của tao rôi."

“Dùng ngoại vật để giao chiến mà cũng nói vô địch, thật nực cười."

Lâm Phong cười lạnh, trực tiếp vung kiếm chém ra.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!