Trong lúc này mà còn dám đắc tội Lâm Phong? Khác nào tìm chết.
Bịch!
Ngay lúc đó, Lâm Phong lại dẫm mạnh, nghiền nát cánh tay phải của Thiếu miếu chủ.
Thiếu miếu chủ liên tục gào thét, mặt mũi vặn vẹo, không thể chịu nổi, khóc lóc cầu xin tha thứ.
"Ta sai rồi, Lâm Phong ... ta biết sai rồi."
Rắc!
Lâm Phong lại giẫm nát cánh tay trái, lạnh lùng nói: “Không, mày không sai, người sai là tao ... trước đây đáng lẽ nên giết ngươi, là tao cho mày cơ hội hại người nhà tao."
“Á ... "
Đau đớn tận cung làm Thiếu mieu chủ không thể thốt thành câu trọn vẹn.
Hắn thở dốc, đột nhiên nhìn về phía Thánh nữ Dao Quang, hét lớn: "Dao Tuyết Tình, cô còn đứng đó làm gì? Tên Lâm Phong này chỉ là kẻ ngu ngốc, nhưng cô biết rõ thực lực của Thánh miếu Thái Sơ ta ... "
Vút!
Ngay tức khắc, vô số ánh mắt đổ dồn về phía Thánh nữ Dao Quang.
Thánh nữ Dao Quang chau mày, dường như đang cân nhắc ...
Trầm mac choc lat, co ta nhìn Lam Phong, bình than noi: "Lam Phong, cậu quả thật nên biết chừng mực."
“Biết chừng mực? Hắn vừa rồi còn muốn giết con gái tôi ... lúc đó sao cô không kêu hắn biết chừng mực?"
Lâm Phong tức đến bật cười.
"Tuy lời ta không hợp ý cậu, nhưng đây là sự thật. Hiện tại cậu không nên đắc tội chết với Thánh miếu Thái Sơ."
Lời Thánh nữ Dao Quang vừa dứt, Lâm Phong lại dẫm nát đôi chân của Thiếu miếu chủ, cơn đau dữ dội làm hắn co giật cả người.
"Nói xong chưa?"
Lâm Phong cười nhạo.
Thánh nữ Dao Quang lặng im nhìn Lâm Phong, không đáp.
“Muốn xem kịch, tôi hoan nghênh, còn muốn cầu xin cho hắn thì cút. Nếu không, tôi giết cả cô."
Trên mặt Lâm Phong lộ vẻ dữ tợn.
Trong tình huống vừa rồi,
nếu Thánh nữ Dao Quang ra tay tương trợ, con gái anh cùng Ma Lị chắc chắn không có chuyện gì.
Đương nhiên, nếu cô ta không ra tay, anh cũng không trách.
Dù sao hai bên không thân quen. Nhưng vào lúc này lại đứng ra nói đạo lý, ngăn cản anh hành hạ Thiếu miếu chủ, thì đã chạm vào giới hạn của anh.
“Cậu sẽ không dọn nổi tàn cục đâu. Hậu thuẫn Thanh Vân nhất mạch của cậu chẳng giúp được gì."
Thánh nữ Dao Quang khế nói.
Bùm!
Lâm Phong hung hăng giẫm nát đầu Thiếu miếu chủ, lại đánh nát thần hồn hắn đang bỏ trốn thành vô số mảnh vụn, cười lạnh: "Tôi sẽ sợ không dọn nổi tàn cục sao?"
"Cô có biết tôi đã đi tới hôm nay thế nào không? Càng loạn tôi càng mạnh, tôi sẽ giẫm nát tất cả dưới chân mình."
Thánh nữ Dao Quang im lặng.
Người ở hiện trường cũng đều câm như hến.
Chết rồi ...
Một đời thiên kiêu tuyệt đỉnh, cứ thế mà chết.
Thiếu miếu chủ vốn đến vì sự kiện quan tài đồng dưới lòng đất, kết quả còn chưa kịp thấy quan tài, đã bỏ mạng giữa đường ...
Đúng lúc này.
Chiến trường của Rồng Ngốc và Vương Tề Phi cũng đã phân thắng bại.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!