"Chát chát chát!"
Lâm Phong dùng lực rất mạnh, tên thủ vệ thân cận của Ma Lâm đã bị đánh đến rách miệng, răng rơi rụng đầy đất, máu tươi không ngừng chảy ra khỏi khóe miệng như suối.
Anh ta vừa đau đon vừa ngơ ngác, thật sự không hiểu rốt cuộc mình đã làm sai chuyện gì?
Chẳng lẽ nhếch miệng cười một cái cũng có lỗi à?
Những người xung quanh lại cảm thay khiep so trước cảnh tượng tàn nhẫn này, ngay cả Ma Nhã cũng vô thức nuốt nước bọt. So với Lâm Phong, Ma Dạ đúng là tên vô dụng nhất trong những tên vô dụng.
Năm xưa, nếu Ma Dạ có thể mạnh mẽ như vậy ...
Bà ta cũng sẽ không ...
"Anh ... Anh ... có biết làm vậy sẽ có hậu quả gì không hả?" Tên thủ vệ của Ma Lâm khó khăn thốt ra câu này.
"Không biết!" Lâm Phong đáp lại.
"Tôi chính là người được đại thiếu chủ coi trọng, nếu đại thiếu chủ trở về, anh ... ”
“Râm!"
Thủ vệ thân cận của Ma Lâm còn chưa nói xong, Lâm Phong đã đánh phần đầu của anh ta nát bấy, ngay sau đó lại nổ tung cả người anh ta thành sương máu.
Anh thật sự không muốn nghe mấy lời nói nhảm nữa.
“Ước gì trên thế giới này không còn mấy tên ngốc như vậy nữa." Lâm Phong thở dài.
Tất cả mọi người: ...
Im phăng phắc!
Bầu không khí trở nên vô cùng im lặng.
Cả đám đông lặng lẽ nhìn cảnh tượng vô cùng máu me trước mặt, hoàn toàn không thể chấp nhận sự thật này.
Hai trưởng lão của nhà họ Trương và thủ vệ thân cận của đại thiếu chủ Lâm Phong, cả ba người này đều là tu giả Đại Thừa kỳ có thể xếp ở thứ hạng cao trong cả giới tu chân, vậy mà giờ đây lại dễ dàng bị giết chết như thế à?
"Vết thương của ông đã hồi phục tí nào chưa?" Lâm Phong nhìn về phía Ma
Dạ.
Ma Dạ lấy lại tinh thần và vội vàng gật đầu đáp: "Tuy còn hơi đau nhưng không còn vấn đề gì nữa.”
“Vậy thì được, ông dọn dẹp chỗ này đi, tôi đi trước đây."
Lâm Phong ngừng lại rồi nói tiếp: "Còn nữa, sau này ông đừng gọi tôi là ba nữa ... Tôi không phải ba của ông!"
Ma Dạ: ...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!