Cac vong tron như mang theo suc manh xe toac bau troi, khoang khong gian của những nơi chúng lướt qua đều bị đè nén thành mảnh vụn. Một lượng lớn khí tức không gian bị rò rỉ ra ngoài khiến người khác không khỏi tê dại.
Nhưng Lâm Phong lại khẽ lắc đầu trước đòn tấn công này, anh dứt khoát giơ một ngón tay chỉ vào chúng.
“Vút!"
Một luồng kiếm khí bắn ra từ đầu ngón tay xuyên thẳng qua những vòng tròn kia và đánh chúng vỡ nát.
"Thuật pháp rất mạnh, đáng tiếc hai người các ông không thể phát huy sức mạnh thực sự của nó." Lâm Phong nói.
"Ơ' .. "
Tất cả mọi người đều ngỡ ngàng, Trương Văn và Trương Phong cũng rơi vào trạng thái ngây ngốc
Một ngón tay!
Tên này đã đánh nát đòn tấn công mạnh nhất của bọn họ chỉ với một ngón tay ư?
"Không ... Không thể nào!" Trương Văn rống lên với giọng điệu khàn đặc.
“Rầm!"
Lâm Phong đánh một chưởng vào không trung, thẳng thừng đánh Trương Văn chưa kịp đề phòng thành sương máu.
"Giờ đây mình mới có tư cách dò xét đỉnh phong của thế giới này nhỉ ... "
Anh tự lẩm bẩm, sau đó lập tức di chuyển đến trước mặt Trương Võ và bóp lấy cổ ông ta, chuẩn bị thi triển thuật soát hồn.
Lúc này Trương Võ cũng lấy lại tinh thần, sau khi phát hiện Lâm Phong định rà soát linh hồn của mình, ông ta lập tức hốt hoảng và liều mạng vùng vẫy, lớn tiếng gào thét: “Láo xược, cậu dám nhìn trộm bí thuật của nhà họ Trương à!"
“Nhà họ Trương là niềm tự hào của ông, nhưng chẳng đáng là gì ở trong mắt tôi." Lâm Phong vẫn bình tĩnh đáp lại.
"Cứu ... Cứu tôi!" Trương Võ khó khăn nhìn về phía thủ vệ thân cận của Ma Lâm trong đám đông.
Tên thủ vệ kia nhìn sang chỗ khác, hoàn toàn không dám lên tiếng.
Bây giờ đại thiếu chủ Ma Lâm và những người của nhà họ Trương đều đã đi Băng Xuyên Tuyết Nguyên, không ở trong tộc. Một mình anh ta không thể nào đánh lại Lâm Phong.
Không lâu sau, khi thuật soát hồn được thực hiện, cả gương mặt của Trương Võ bắt đầu trở nên nhăn nhó. Ngay vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên cảm nhận được nguy hiểm và lập tức ném Trương Võ trong tay ra ngoài.
Ngay vào khoảnh khắc ném Trương Võ bị ném ra ngoài, thức hải của ông ta chợt nổ tung, một cơn bão thần hồn đáng sợ bùng phát ra ngoài khiến tất cả mọi người đều cảm thấy khiếp sợ.
"Quả nhiên có cấm chế thức hải!"
Tuy trong lòng Lâm Phong cảm thấy hơi đáng tiếc nhưng cũng không nghĩ nhiều, anh bước tới đạp Trương Võ thành sương máu.
Anh đã từng cho hai anh em này cơ hội được chết toàn thây rồi, đáng tiếc hai người này không biết trân trọng, vậy thì đừng trách anh tàn nhẫn.
Giờ phút này, cả nơi này im ắng một cách lạ thường, tất cả mọi người đều nhìn Lâm Phong với vẻ mặt kính sợ, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Anh chỉ nhấc tay đã dễ dàng xử lý Trương Văn và Trương Võ, hiển nhiên thực lực của anh đã vượt xa dự đoán của bọn họ.
“Sao cậu ta có thể mạnh đến như vậy? Chẳng lẽ trước đó đã che giấu sức mạnh à?”
“Quá đáng sợ rồi! Ma Lị có sự giúp đỡ của Lâm Phong có lẽ thật sự có hy vọng tranh giành vị trí thiếu tộc trưởng đấy!"
"Không thể nào! Ma Lị là nửa người nửa ma, những người bên trên chắc chắn sẽ không để cô ta nắm giữ Ma Thần Tộc đâu."
Một loạt tiếng xì xào bàn tán vang lên, Ma Dạ chật vật đứng dậy và đi đến trước mặt Lâm Phong. Vẻ mặt của ông ta rất kích động, ông ta biết bản thân đã cược đúng rồi.
Người ba này nhận không uổng!
Lúc này, Lâm Phong nhìn về phía thủ vệ thân cận của Ma Lâm trong đám đông và nói: "Vừa rồi Trương Võ cầu cứu anh à? Anh rất thân với ông ta hả?"
“Không thân!”
Tên thủ vệ xoay người định rời đi, trong lòng anh ta hơi lo lắng, thực lực Lâm Phong vừa thể hiện đã vượt xa dự đoán của mình. Anh ta nhất định phải nhanh chóng trở về báo tin này cho đại thiếu chủ!
“Tôi cho anh đi rồi hả?" Lâm Phong hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!