Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

Sáng hôm sau, Lâm Phong chuẩn bị gọi nhóm người Ozawa Ria đi dạo quanh thành phố Tây Hải, sẵn tiện tìm cơ hội đánh mấy tên này để giải tỏa tâm trạng buồn bực của mình.

Nhưng không ngờ cả ba người Ozawa Ria, Lucian và Anxier đều từ chối lời mời của anh.

"Ngày khảo hạch của tháp Thiên ma còn ba ngày nữa là bắt đầu rồi, chúng tôi phải bế quan nghỉ ngơi lấy sức mới được."

“Đúng vậy. Hơn nữa thành phố Tây Hải cũng không có nơi nào thú vị."

"Ikawa-kun, hay là cậu tự đi đi?" Ozawa Ria mỉm cười nói.

Chát!

Lâm Phong trở tay tát vào mặt Ozawa Ria một cái. Ông ta ôm lấy mặt, dưới đáy mắt lóe lên sát khí rõ ràng nhưng không lâu sau đã bình tĩnh trở lại. Ông ta tỏ vẻ ấm ức hỏi: “Ikawa-kun, tôi nghĩ mình không có làm chuyện gì với cậu, sao cậu lại đánh tôi chứ?"

"Không vì sao cả, chỉ là nhìn bản mặt nhăn nhúm của ông nên tôi ngứa tay thôi. Sao hả? Ông có ý kiến à?" Lâm Phong hờ hững nói.

Chuyện anh thích làm nhất trên đời này chính là ăn ngủ và đánh mấy tên nước

Oa.

“Cậu ... "

Ozawa Ria suýt nữa đã nổi trận lôi đình nhưng đã bị Lucian bên cạnh ngăn lại.

“Thôi. Nếu các người không đi, vậy để tôi một mình ra ngoài."

Lâm Phong chậm rãi rời khỏi khách sạn, Ozawa Ria thấy bóng người của anh biến mất khỏi tầm mắt của mình, cuối cùng ông ta vẫn không nhịn được lửa giận trong lòng mà nhấc tay đánh nát chiếc bàn trước mặt.

"Tên chết tiệt này, tôi tức chết mất!"

"Bảo tôi mặt nhăn nhúm à? Gã ta còn không nhìn lại bản thân dạng gì? Răng hô mũi hếch, còn xấu hơn cả lợn!"

"Được rồi, việc nhỏ không nhịn ắt hỏng việc lớn, chúng ta nhịn thêm ba ngày nữa thôi." Lucian lắc đầu nói.

...

Lâm Phong vừa ra khỏi khách sạn, biểu cảm trên mặt lập tức tối sầm lại.

Anh có linh thể trời sinh, trí thông minh rất cao, giác quan nhạy bén. Vì vậy khi nãy anh đã cảm nhận được tình huống có vẻ không đúng lắm.

Trước đây cho dù anh có đánh Ozawa Ria như thế nào thì ông ta cũng không dám tức giận, trong mắt tràn ngập vẻ kính trọng và sợ hãi. Nhưng vừa rồi ông ta đã có sát khí ư?

Thậm chí nếu không phải có Lucian ngăn cản thì có lẽ đã muốn đánh trả rồi.

"Chẳng lẽ ông ta đã nghi ngờ thân phận của mình rồi ư?" Lâm Phong híp mắt

lai.

Anh biết thân phận Ikawa Jiro của mình sẽ không giữ được quá lâu, nhưng không ngờ nhanh như vậy đã bị người khác phát hiện rồ.

“Thôi, dù sao cũng còn ba ngày nữa là đến ngày khảo hạch của tháp Thiên Ma rồi. Đến lúc đó mình có thể tùy ý chém giết trong đó, chỉ cần giết sạch bọn chúng là được."

Lâm Phong dạo quanh thành phố Tây Hải một lúc thì quyết định đi tìm Tiểu Khả. Anh muốn hỏi thăm tình hình dạo này của Tiểu Khả, mặt khác cũng muốn biết cô ấy đến đây làm gì.

Dù sao thì cuộc khảo hạch tháp Thiên Ma là để kén rể cho cô công chúa của Ma tộc, tu giả nữ chạy đến đây quả thật hơi kỳ lạ.

Không lâu sau, Lâm Phong đã đi đến khách sạn của Lý Tiểu Khả và gõ cửa phòng của cô ấy. Lúc này Lý Tiểu Khả đang ngồi tựa người trên giường, trong đầu nghĩ đến những lời nói đêm qua của Đường Thi Nhã mà không có cách nào bình tĩnh lại.

"Nếu hôm nay Ikawa Jiro thật sự đến tìm mình thì nên làm thế nào đây?"

"Nghe nói những người nước Oa trông có vẻ rất dịu dàng nhưng bên trong lại rất biến thái ... "

Reng reng reng.

Ngay vào lúc này, tiếng chuông cửa chợt vang lên, Lý Tiểu Khả vứt những suy nghĩ lung tung ra sau đầu và xuống giường mở cửa.

Sau khi nhìn thấy Lâm Phong đứng trước cửa thì cô ấy lập tức sợ đến ngây người.

Đến rồi, đến rồi, anh ta thật sự tìm đến cửa rồi.

"Tiểu Khả!"

Trên mặt Lâm Phong nở nụ cười dịu dàng. Nhưng nụ cười này lại giống như nụ cười ma quỷ ở trong mắt Lý Tiểu Khả, cô ấy bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, hơi lắp bắp hỏi: "Anh ... Anh muốn làm gì?”

Lâm Phong nhìn vào trong phòng rồi hỏi: "Bây giờ trong phòng cô có người không? Có tiện vào nói chuyện chút không?”

“Không ... "

Lý Tiểu Khả vô thức muốn từ chối nhưng chợt nghĩ lại, nếu cô ấy từ chối rồi chọc giận tên nước Oa này thì sao đây?

“Tôi thấy khá tiện đấy."

Lâm Phong thẳng thừng kéo tay Lý Tiểu Khả đi vào phòng, sau đó đóng cửa

lại.

Lý Tiểu Khả sợ hãi ngồi trên giường, tim đập thình thịch. Cô ấy muốn hét lên kêu cứu, nhưng mà những lời này lại nghẹn trong miệng không cách nào thốt ra được.

Điều quan trọng nhất là cho dù cô ấy có kêu cứu, bây giờ cũng không có người nào đến cứu cô ấy. Lão hầu hộ đạo sáng sớm đã ra ngoài rồi, bảo là muốn đi làm chút chuyện, đến bây giờ vẫn chưa trở về.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!