Lúc này, Lý Tiểu Khả đã dẫn theo chúng đệ tử của Lăng Vân Các tiến đến gần.
Gưong mặt cô ấy đẹp hoan hao khong tì vet, tựa nhu đoa sen trắng no rộ. Khi đi ngang qua ba người Phùng Mục Trần, làn hương thoảng theo khiến người ta không khỏi xao lòng, nảy sinh lòng si mê!
"Đẹp quá đi mất! Nếu cưới được tiên nữ thế này, tôi tổn ba năm tuổi thọ cũng cam lòng!"
"Đúng là đồ nghèo hèn mê gái! Tiên nữ thì sao? Chẳng lẽ tiên nữa không phải đi vệ sinh chắc? Tao nói cho mày biết, họ đi vệ sinh cũng hôi y chang mày thôi!"
"Mày thì biết cái gì? Dù có hôi đến đâu, vào miệng tao cũng là hương thơm hết!"
Tiếng xì xào bàn tán vang lên khắp nơi, tất cả đều kích động vì sự xuất hiện của Lý Tiểu Khả.
Cũng có không ít nữ tu giả ghen ty đến nghiến răng.
Đối mặt với cảnh tượng ấy, Lý Tiểu Khả vẫn giữ vẻ mặt bình thản.
Từ khi được chọn làm Thánh nữ của Lăng Vân Các, cô ta đã quen với việc trở thành tiêu điểm của mọi ánh nhìn.
Hơn nữa, vì mang trong mình thể chất Vô Hà Thuần Âm, nên từng có không biết bao nhiêu thiên tài kiệt xuất, thân phận hiển hách đến tìm cô ta, muốn kết thành đạo lữ.
Thế nhưng tất cả đều bị cô ta từ chối!
Bởi vì trái tim cô ta từ lâu đã thuộc về người đàn ông ấy.
Năm đó, khi sư phụ ép cô ta uống Vong Trần Đan, cô ta đã quyết chết chống lại, chỉ vì không muốn quên đi người đó ...
"Không biết đêm nay anh Lâm có tới không?"
Lý Tiểu Khả đưa mắt đảo qua khắp xung quanh, thầm nghĩ trong lòng.
Ngẫm nghĩ một chút, cô ta lại thở dài.
Thôi vậy!
Tốt nhất là anh Lâm đừng tới thì hơn.
Hiện tại thiên hạ đã không còn như trước, thế giới mạnh được yếu thua, mạng người như cỏ rác, tat cả đều đã loạn hết cả rồi.
Cho dù anh ấy có mạnh đến đâu, cũng không chịu nổi cảnh bầy sói vây công ...
Đúng lúc này, một giọng nói thanh thoát vang lên bên tai cô ta: "Em gái Tiểu Khả!"
Lý Tiểu Khả nghe tiếng gọi, quay đầu nhìn lại, thì thấy một cô gái mặc váy trắng, mái tóc đen dài óng ả buông xuống tận eo, dung mạo cũng xinh đẹp không kém, đang dẫn theo một nhóm cô gái tiến lại gần.
Ngay khi trông thay nhóm người đó, ca san lại một lần nữa vang lên tiếng xôn xao.
Một số nam tu giả hormone bùng nổ, thậm chí đỏ bừng cả mặt vì kích động.
Vãi thật!
Đây chắc chắn là đại hội luận đạo, sao tự dưng tụ tập nhiều mỹ nữ thế này?
Lý Tiểu Khả nở nụ cười tươi tắn, vẫy tay chào:
"Chị Thi Nhã!"
Cô gái váy trắng kia không ai khác, chính là Thánh nữ Băng Linh Cung, Đường Thi Nhã.
Theo sát phía sau Đường Thi Sương là một nhóm cô gái, mà Lâm Phong gần như ai cũng quen mặt, chính là Đường Vân, Tô Vũ Tình, Đường Tử Nguyệt, Đường Tử Đồng.
Năm xưa ở bí cảnh Tây Hải, Đường Vân vong ân bội nghĩa, dùng Phá Giới Châu mang theo may co bỏ tron. Nhin sac mat hien tại dường như vẫn sống rất thoải mái.
Trong ánh mắt ngưỡng mộ của vạn người, hai vị thánh nữ đứng cạnh nhau trò chuyện, dáng người mềm mại uyển chuyển, thật sự phong tình vạn chủng, khiến người ta không khỏi liên tưởng miên man.
"Khặc khặc khặc ... Không ngờ hai vị thánh nữ lại còn đến trước cả ta."
Đúng lúc này, một tràng cười âm u quỷ dị vang lên.
Lý Tiểu Khả cùng Dường Thi Sương và các cô gái khác lập tức quay đầu lại nhìn, vừa thấy rõ người tới, ai nay không khỏi cau may.
Người đến không ai khác, chính là Ma tử của Âm Ma Môn, Nguyễn Tự Hào!
Tên này là một trong những thiên kiêu khét tiếng nhat Linh Giới, nổi danh vì sự tàn bạo, âm hiểm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!