"Cho nhóc hết đó!"
Bị nhóc ăn mày làm phiền như vậy, Lâm Phong cũng mất hết hứng thú ăn gà.
Anh đưa hết phần gà Côn còn lại cho nhóc ăn mày, rồi đứng dậy đi đến một gốc cây lớn, khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.
Nhóc an may ngo ngac nhìn con ga trong tay, lại nhìn Lam Phong đang nhắm mắt ngồi khoanh chân, trong lòng không khỏi tò mò ..
Đúng là một tên xấu xí kỳ lạ! Vừa nãy còn hung dữ với mình như vậy, bảo mình đi gặm vỏ cây, bây giờ lại đưa hết gà cho mình.
Nghĩ đơn giản một lát, nhóc ăn mày lại vui vẻ ngấu nghiến ăn gà ...
Rất nhanh, cả con gà Côn thơm ngon đã bị nhóc ăn mày chén sạch.
Nhóc ăn mày thoải mái ợ một tiếng, cảm thấy đây là bữa ăn ngon nhất mà cô bé từng được ăn trong đời!
Sau đó, do dự một lúc, nhóc ăn mày dè dặt đi đến bên cạnh Lâm Phong, nói:
"Cảm ơn chú!"
Lâm Phong nhắm mắt, không đáp lại.
“Chú là người ở đâu thế?"
Lâm Phong vẫn im lặng.
“Không ngờ chú trông xấu xí vậy, nhưng bụng dạ cũng tốt ghê. Nếu chú không cho tôi gà nướng, chắc tôi chết đói mất rồi!"
Nhóc ăn mày cũng chẳng bận tâm Lâm Phong có trả lời hay không, cứ đứng bên cạnh lẩm bẩm.
"Người xưa có câu rất hay, ai cho ta một chút ân tình, ta sẽ dùng cả nửa đời người để báo đáp. Hôm nay chú cho tôi ăn ké gà, ngày sau tôi chắc chắn sẽ giúp chú một việc lớn!"
"Bây giờ tôi đang cần nhóc giúp một việc rất lớn đây!"
Lâm Phong mo mat ra, giong noi tram xuong, trong lòng nen giận.
"Việc gì?"
Nhóc an may toe toet cưoi, lộ ra hai chiec rang nanh nhỏ.
"Cút ra xa một chút!"
Lâm Phong lạnh lùng nói từng chữ một.
“Ô!"
Nhóc ăn mày bĩu môi, lủi thủi đi tới gốc cây lớn gần đó, dựa vào thân cây, kéo chặt quần áo, rồi cứ thế ngủ thiếp đi, chẳng chút phòng bị.
Rất nhanh sau đó, cô bé đã chìm vào mộng đẹp, còn bắt đầu nói mớ.
"Hừ ... Toàn là người xấu! Tôi không thèm để ý đến mấy người nữa!"
"Tôi sẽ không tuỳ tiện kết hôn đâu, mấy người không nghe lời tôi, tôi sẽ bỏ nhà
đi!"
“Khát quá, mệt quá, thế giới bên ngoài sao mà khó khăn thế này!”
“Hi hi, gà nướng ngon thật ... "
"Mẹ kiếp!"
Lâm Phong thật sự không chịu nổi nữa, anh đứng bật dậy đi thẳng tới trước mặt nhóc ăn mày, muốn một chưởng đánh chết đối phương. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn lấm lem của cô bé, lòng anh lại mềm đi.
“Thôi bỏ đi! So đo với một đứa con gái bỏ nhà đi bụi làm gì chứ?"
Từ những lời nói mo vừa rồi, Lam Phong không kho để đoan ra lai lịch của đối phương ...
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!