Nghe thấy lời nói đầy ẩn ý của Lâm Phong, trong lòng Phong Linh bỗng giật thót một cái, nụ cười trên mặt cũng trở nên có chút mất tự nhiên.
Chẳng lẽ mình bị phát hiện rồi sao?
Lão hòa thượng của Thánh Miếu Côn Luân đã dùng việc khôi phục linh căn để làm điều kiện, yêu cầu cô ta tìm cơ hội hòa tan một lá bùa thần bí vào nước trà, đưa cho Lâm Phong uống!
Mấy ngày qua, cô ta cũng không ngừng nỗ lực hướng đến mục tiêu này, thậm chí còn ở bên cạnh Diệp Thiên Tâm mấy ngày mấy đêm ...
Bây giờ chính là thời khắc quan trọng nhất!
Chỉ cần Lâm Phong uống ly trà này, thì chuyện sau đó sẽ không còn liên quan đến cô ta nữa, hơn nữa, cô ta cũng có hy vọng khôi phục lại tu vi vốn có ...
"Lão đại, trà này đương nhiên anh phải uống rồi! Đây là lần đầu tiên tôi dâng trà cho cậu đấy!"
Diệp Thiên Tâm cười ngây ngô nói.
Lúc này, Phong Linh cắn chặt răng, đột nhiên lên tiếng: "Hay là đổi ly khác đi, hình như nước trà này nguội rồi."
"Không cần! Chỉ cần tấm lòng là đủ, trà nóng hay lạnh thì có gì khác biệt?"
Lâm Phong liếc nhìn Phong Linh, sau đo cầm lấy ly trà, vai ngum đã uống cạn nước trà trong tay.
Thấy cảnh này, Diệp Thiên Tâm vui vẻ đến mức cười tít mắt.
Nhưng sắc mặt Phong Linh thì lại trở nên tái nhợt, môi khẽ mấp máy, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại chẳng thể thốt ra lời.
Không biết vì sao, trong lòng cô ta bỗng dâng lên một chút hối hận ...
Bởi vì những ngày ở bên nhau, cô ta phát hiện ra mình thực sự có tình cảm với Diệp Thiên Tâm thông minh, tài giỏi
Nếu Diệp Thiên Tâm biết chính cô ta đã lợi dụng lão ta để hãm hại Lâm Phong, thì sẽ phản ứng thế nào?
Nhưng ...
Đây là hy vọng duy nhat để co ta khoi phuc Hoa Thần Cảnh!
Nói xong, Lâm Phong đứng dậy, rảo bước ra ngoài, nhưng khi vừa bước qua ngưỡng cửa, nụ cười trên mặt anh bỗng chốc vụt tắt, thay vào đó là một vẻ lạnh lùng âm trầm ...
Anh là người thế nào?
Một đoi Tử Kim Nhan có thể nhìn thấu mọi hư vọng trên thế gian.
Nước trà có vấn đề, sao anh lại không nhìn ra?
Nhưng vẫn uống cạn.
Thứ nhất, vì anh đã tôi luyện thể Nguyên Anh chín lần, lại được tinh khí bản nguyên của thiên địa bồi dưỡng, thể chất hoàn mỹ, bách độc bất xâm từ lâu.
Thứ hai, không muốn nhìn thấy Diệp Thiên Tâm đau lòng.
Nhìn phản ứng của Diệp Thiên Tâm, chắc chắn không biết chuyện này.
Vậy nên mấy ngày nay, việc Phong Linh khổ sở ở bên cạnh Diệp Thiên Tâm là vì muốn lợi dụng Diệp Thiên Tâm để tiếp cận mình sao?
Nhưng lúc nãy, tại sao Phong Linh lại đột nhiên nói muốn đổi trà?
Chẳng lẽ là lương tâm cắn rứt sao?
Sắc mặt Lâm Phong âm trầm bất định, sát ý trong lòng dâng trào mãnh liệt.
Trước đây, Doan Diệu đã lợi dụng lục sư huynh Phùng Mục Trần để tính kế anh. Khi đó, anh không chút do dự, trực tiếp ra tay giết chết Doãn Diệu, bất chấp tình nghĩa đồng môn, dẫn đến sư huynh đệ bất hoà.
Lần này sắc lạnh trong mắt Lâm Phong dần lắng xuống, quyết định đi tìm nhị sư tỷ và Khương Thái Sơ cáo biệt trước.
Còn về Phong Linh, sẽ tiếp tục quan sát, tùy tình hình mà quyết định!
Dù là ai muốn hại anh, kết cục cũng chỉ có một-chết, anh chưa bao giờ nể mặt bất cứ ai!
Sau khi Lâm Phong rời đi, Trần Sơn cũng hừ lạnh một tiếng, giậm chân rồi quay trở về phòng của mình.
Phong Linh từ dưới đất bò dậy, ánh mắt trống rỗng, cả người suy sụp, vô lực ngồi phịch xuống ghế.
Thấy vậy, Diệp Thiên Tâm vội vàng hỏi: "Linh Nhi, em sao thế? Nhìn sắc mặt có vẻ không được tốt."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!