Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

"Đây chẳng phải sư phụ của thiếu chủ Vô Song sao?" Con ngươi của mọi người trong nhà họ Lân tức khắc co nhỏ.

"Tiền bối, ngài là?" Tổ tông đời đầu nhà họ Lận cũng khiếp sợ ra mặt.

Nhưng cụ gia vừa hồi sinh chẳng thèm để ý tới họ, nhanh tay chui thang vào trong xác Lận Vô Song. Tầm vài giây sau, cơ thể vốn cứng đờ của Lận Vô Song thế mà lại chầm chậm ngồi dậy.

Ông ta nhìn thân xác hiện tại của mình, lạnh lùng nói: "May mà ta có chuẩn bị đường lui cho chính mình, bằng không lần này thật sự đi đời nhà ma rồi. Kẻ thần bí ban nãy chắc hẳn là Hoàng Đạo Minh! Tên chó chết Hoàng Đạo Minh này, vợ mày muốn học Niết Bàn pháp nên mới chủ động quyến rũ tao, tao có làm gì sai đâu? Đã mấy nghìn năm trôi qua rồi, vậy mà mày vẫn còn nhắm vào tao, chỉ cần tao bất cẩn để lộ chút động tĩnh là mày lập tức đuổi tới ... "

Trên mặt Lận Vô Song hiện lên vẻ oán độc, sau đó quay ngoắt qua nhìn mọi người trong nhà họ Lận, giải thích: "Bản thể của ta xảy ra vấn đề, cần mượn thân xác của Vô Song để sống lại ... Mấy người mau đi thu thập giúp ta vài thứ linh dược, chờ ta khỏe lại, chắc chắn sẽ không để nhà họ Lận các người chịu thiệt thòi đâu."

Dứt lời, lão già vừa "mượn xác hoàn hồn" trầm giọng liệt kê một loạt tên linh dược. Các thành viên trong nhà họ Lận không dám cãi lời, chỉ đành cẩn thận ghi chú lại, sau đó tức tốc huy động toàn bộ thế lực của gia tộc tản ra tìm kiếm khắp nơi trên thế giới ngay trong đêm!

***

Chẳng mấy chốc đêm dài đã trôi qua.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Phong chạy tới phòng Trần Sơn và Diệp Thiên Tâm, định gọi hai người cùng về Vân Xuyên, kết quả lại phát hiện trong phòng chỉ có mình ông cụ Trần Sơn.

"Diệp Thiên Tâm đi đâu rồi chú?" Lâm Phong hỏi, đồng thời nhớ ra hình như đã không thấy bóng dáng Diệp Thiên Tâm kể từ khi mình trở về hồi hôm qua rồi.

"Dạo gần đây có hôm nào ông ta chịu về đâu, cứ đi lêu lổng suốt cả đêm với cô nhóc Phong Linh Nhi kia kìa!" Trần Sơn xụ mặt.

Nghe vậy, Lâm Phong lấy làm lạ hỏi: "Không phải Phong Linh Nhi không thích chơi với Diệp Thiên Tâm hả?"

"Ai mà biết? Chắc là nồi nào úp vung nấy, nhìn trúng nhau rồi cũng nên! Thẳng chó Diệp Thiên Tâm này, người đẹp vừa tới tay là chẳng thèm để ý đến chú nữa! Đúng là đồ vong ân bội nghĩa, uổng công hồi trước chú đối xử tốt với nó như vậy, gần như coi nó là con trai ruột luôn!" Trần Sơn càng nói càng thấy tức, trên mặt chất đầy vẻ oán hận.

Lâm Phong nhìn ông cụ với vẻ mặt khó hiểu, thật sự không biết ông cụ đang nghĩ gì trong đầu nữa. Sao ông cụ lại quan tâm Diệp Thiên Tâm quá vậy, ngay cả việc Diệp Thiên Tâm theo đuổi con gái nhà người ta cũng muốn nhúng ta vào ...

"Má nó, tôi coi ông là anh em tốt, ông lại xem tôi như con trai hả?"

Đúng lúc này, một giọng nói chất chứa oán niệm mãnh liệt vọng vào phòng. Lâm Phong và Trần Sơn vội quay đầu nhìn, hóa ra là Diệp Thiên Tâm đang ôm Phong Linh Nhi nghênh ngang bước vào.

Chỉ mới vài ngày không gặp mà trông Diệp Thiên Tâm tiều tụy hơn hẳn, không còn oai phong lẫm liệt như trước nữa! Trái lại, Phong Linh Nhi trong lòng lão ta thì mặt mày hồng hào, tựa như đóa hồng đang nở rộ, tươi tắn mơn mởn ...

"Thẳng già chó chết, còn biết đường quay về nữa hả?" Trần Sơn tức tốc xong lên, túm lấy áo Diệp Thiên Tâm.

"Chỉ giỏi động tay động chân!" Diệp Thiên Tâm hất tay Trần Sơn ra, sau đó nhìn Lâm Phong, cợt nhả gọi một tiếng: "Đại ca!"

"Không tồi không tồi! Có tiền đồ ... " Lâm Phong mỉm cười gật gù.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!