"Tiểu sư đệ, thời đại sắp thay đổi rồi! Việc cậu cần làm bây giờ là cố gắng nâng cao thực lực bản thân, còn những chuyện khác, hiện chưa đến lúc cần biết. Biết quá nhiều cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì cho cậu đâu." Lý Trường Dạ khuyên nhủ một câu đầy ẩn ý, sau đó lại đưa tay xoa đầu nhị sư tỷ, mỉm cười: "Tiểu sư muội cũng phải nỗ lực tu luyện đấy nhé! Hy vọng trong lần gặp tới, em sẽ có thể đột phá tới Hóa Thần cảnh!"
"Đại sư huynh, anh lại phải đi rồi sao?" Trong mắt nhị sư tỷ lộ rõ sự luyến tiếc.
Từ nhỏ cô ta đã thường lẽo đeo theo sau đại sư huynh, trong sư môn, quan hệ của cô ta với đại sư huynh cũng là tốt nhất.
"Nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ!"
Lý Trường Dạ liếc nhìn bầu trời đêm qua ô cửa sổ, trên gương mặt anh tuấn thoáng hiện vẻ phức tạp ...
***
Sau khi đại sư huynh rời đi, trong phòng chỉ còn lại Lâm Phong và Khương Ngôn Khê. Bấy giờ, Khương Ngôn Khê lặng lẽ nhìn tách trà đại sư huynh vừa uống, rồi bất ngờ mở miệng hỏi: "Tiểu sư đệ, cậu nói xem có phải chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ chết hết không?"
"Sao chị lại nói vậy?" Lâm Phong cau mày.
"Cậu không thấy vẻ mặt vừa rồi của đại sư huynh hả? Lúc nào đại sư huynh cũng bày ra dáng vẻ tự tin, nhưng ban nãy chị lại bắt gặp nét cô đơn trên mặt anh ấy ..
Nhất định đã có chuyện gì đó bất thường xảy ra, có thể là sư phụ gặp chuyện chẳng lành, hoặc thật sự xuất hiện một mối nguy nào đó không cách nào giải quyết được. Chưa hết, hồi sáng kẻ cường giả thần bí kia cũng bảo phái Thanh Vân chúng ta sẽ sớm ngày diệt vọng đó thôi." Khương Ngôn Khê lẩm bẩm.
Cô ta chẳng những thông minh, tính cách còn tinh tế, tỉ mỉ. Tuy không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng đã đoán được chút manh mối.
"Nhị sư tỷ, chị bi quan quá rồi!" Trên mặt Lâm Phong tràn ngập sự tự tin, kiên định nói: "Tôi là con cưng của số mệnh, là nhân vật chính được ông trời tuyển chọn đấy! Giả như ngày nào đó, đại kiếp ập đến thật, nhất định Lâm Phong này sẽ giải quyết hết thảy, kẻ nào dám chắn đường, quyết giết không tha!"
Khuơng Ngon Khe ngo ngan nhìn nua mat Lam Phong, nhat thoi quên ca đap
lại.
"Sao thế? Chị không tin hả?" Lâm Phong hỏi.
Nghe vậy, Khương Ngôn Khê mới hoàn hồn, hai mắt vẫn dán chặt lên mặt Lâm Phong, cất giọng nghiêm túc: "Tin chứ! Tiểu sư đệ của chị là thiên hạ đệ nhất, có một không hai, đủ sức trấn áp cả chục nghìn quân thù mà!"
***
Mặt khác, tại gia tộc họ Lận, bầu không khí vô cùng nặng nề. Chỉ trong một ngày, tộc trưởng bỏ mạng, thiếu chủ cũng nhắm mắt xuôi tay. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chắc chắn là nỗi nhục lớn nhất trong lịch sử nhà họ Lận!
"Cổ Tổ, giờ chúng ta phải làm gì đây? Chẳng lẽ cứ thế bỏ qua cho hắn? Nhà họ Lận chúng ta sao có thể nuốt trôi cục tức này được chứ ?! " Đại trưởng lão nhà họ Lận tức giận lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!