Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

Tuy Lâm Phong biết thực lực của đại sư huynh rất mạnh, nhưng cụ thể mạnh đến mức nào, anh cũng không rõ lắm. Trong khi chuyện này rất cần sự phối hợp ăn ý giữa hai người!

Nếu những người khác mà biết được Lâm Phong đang nghĩ gì trong đầu, chắc chắn sẽ sợ đến độ ngã quỵ ngay tại chỗ ...

Trong lúc ai cũng vắt óc nghĩ xem phải làm thế nào mới bảo toàn được tính mạng thì cậu lại lên kế hoạch tiễn người ta về chầu ông bà hả?

Quỷ thần thiên địa ơi!

Người ta là cường giả Độ Kiếp cảnh đấy!

Anh hai à, chúng ta có thể bớt chơi trội lại được không vậy?

"Ong ... "

Bấy giờ, kẻ đáng sợ ẩn mình trong hư không bất ngờ hành động, cứ như muốn bước từ một không gian vô định nào đó ra vậy.

"Ông muốn ra ngoài bây giờ hả? Chẳng lẽ là định "đi" trước?" Hiển nhiên, Lý Trường Dạ có quen biết với người kia.

"Đi trước? Chỉ bằng cậu sao?" Tên cường giả khủng bố khẽ nhếch mép cười khẩy, nhưng vẫn tạm ngưng hành động, như đang kiêng dè điều gì đó.

"Ông có thể thử ... Nói trước, tôi đã không còn là tôi của trăm năm trước, nhưng ông thì vẫn dậm chân tại chỗ, không tiến được dù chỉ nửa bước!" Lý Trường Dạ đáp trả đầy gay gắt, sau đó lạnh lùng bồi thêm một câu: "Phái Thanh Vân của tôi không thua kém bất cứ ai!"

Cảnh tượng nay khiến tat cả mọi người co mat tại hiện trường sợ ngây người. Đến cả Lâm Phong cũng phải kính nể ra mặt, đúng là đại sư huynh thật sự rất mạnh!

"Vut!"

Lâm Phong bật chợt tung người bay lên, đứng ngay sát bên cạnh đại sư huynh.

Kiếm bản mệnh lập tức hoa thành hàng nghìn, hàng vạn bóng kiếm, toả ra kiếm khí vô cùng vô tận. Chỉ trong chớp mắt, kiếm khí đáng sợ đã nhấn chìm toàn bộ đất trời, khiến nơi mọi người đang đứng trở nên ảm đạm, chẳng còn chút màu sắc.

"Nói rất hay. Phái Thanh Vân chúng ta không hề thua kém bất cứ ai! Có giỏi thì ông cứ thử xông lên đi, để xem bọn tôi đủ trình làm gỏi ông không cho biết."

Ý chí chiến đấu của Lâm Phong tức khắc sục sôi.

Trốn phía sau người khác vốn đâu phải tính cách của anh!

Độ kiếp thì sao chứ? Chung quy vẫn phải liều một phen thôi ...

Năm xưa đến lão già còn không hù được anh, chẳng lẽ anh lại đi sợ mấy thứ này? Lý Trường Dạ kinh ngạc nhìn Lâm Phong, tuy không nói gì, nhưng trên gương mặt lạnh lùng lại hiện lên một nụ cười.

Cuối cùng tên nhóc thối tối ngày khóc lóc inh ỏi kêu cha gọi mẹ, cứ đòi sống đòi trên núi năm ấy cũng trưởng thành rồi!

***

Lúc này, không khí tại hiện trường tĩnh lặng tới rùng mình. Gã cường giả thần bí náu mình trong hư không lạnh lùng nhìn chằm chằm hai sư huynh đệ, không hé răng nửa lời.

Qua một hồi lâu, hắn ta đột nhiên cất tiếng cười nhẹ: "Phái Thanh Vân đúng là không tầm thường, tiếc thay chẳng bao lâu nữa sẽ rơi vào cảnh diệt vong. Để ta xem đến lúc đó các cậu còn có thể tự tin được như hôm nay nữa không ... "

Nói xong, không chờ đại sư huynh đáp lại, bóng dáng tên cường giả bí ẩn tức khắc biến mất khỏi tầm mắt của mọi người!

Hắn ta vừa roi đi, bau không khí ngột ngạt đến cực điểm cũng lập tức dịu xuống. Mọi người thở phào một hơi đầy nhẹ nhõm, mồ hôi lạnh túa ra như suối, có kẻ còn nhũn chân ngồi hẳn xuống đất vì không chịu nổi.

Không phải họ nhát gan, mà thật sự là quá đỗi khủng khiếp! Cảm giác như vừa lượn quanh Quỷ Môn Quan một vòng vậy!

Đến đại sư huynh cũng khẽ thở phào. Tuy anh ta không sợ tên cường giả ban nãy, nhưng cũng chẳng muốn liều mình đấu một trận sinh tử với đối phương làm gì. Trước không bàn đến chuyện thắng bại khó đoán, quan trọng là một khi hai người nảy sinh xung đột, rất có thể sẽ khiến thiên địa đại kiếp đến sớm!

"Các vị, chuyện hôm nay tốt nhất đừng truyền bậy ra ngoài, bằng không e là sẽ rước họa vào thân ... " Giọng nói đầy uy nghiêm của đại sư huynh vang vọng khắp đất trời.

Đám đông nghe mà run rẩy trong lòng. Dự tính ban đầu của họ là khi nào về nhà sẽ ra sức tuyên truyền những gì mình nghe mình thấy hôm nay để khoe khoang làm màu cho thiên hạ biết, nhưng vừa nghe đại sư huynh nói vậy, họ lại thấy hơi chột dạ ...

Lỡ chẳng may dính líu đến nhân vật tầm cỡ thế này, thử hỏi có ai mà không sợ chứ ?!

Lúc chạng vạng, khi mặt trời đã ngả về tây, tỏa chiếu ánh hoàng hôn nhàn nhạt, ba sư huynh tỷ muội cùng tụ họp trong một căn phòng.

Khương Ngôn Khê bưng đến một ấm trà Đại Hồng Bào thượng hạng, rót cho Lâm Phong và Lý Trường Dạ mỗi người một tách trà nóng hổi.

Sau đó, cô ta ngồi xuống một bên, hai tay chống cằm, lúc thì nghiêng đầu nhìn Lâm Phong, lúc lại đảo mắt ngó đại sư huynh, trên gương mặt xinh đẹp thoáng hiện ý cười đầy tinh nghịch trông cực kỳ đáng yêu ...

Trước mặt người khác, cô ta là nhị tiểu thư nhà họ Khương lạnh lùng, khí phách như núi tuyết, nhưng trước mặt hai người đàn ông này, cô ta lại chẳng khác nào một cô gái nhỏ, không chỉ tất bật rót trà mời nước, mà còn tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn ...

"Lúc cậu độ kiếp, tôi và sư phụ có đứng bên cạnh quan sát! Tam Cửu Thần Lôi Kiếp là kiếp nạn của yêu nghiệt, cậu là linh thể trời sinh nên gặp phải kiếp đó cũng bình thường, thậm chí sư phụ còn thấy mừng nữa." Lý Trường Dạ mỉm cười nhìn Lâm Phong.

"Hèn chi tôi lại thấy là lạ, tự dưng lại xuất hiện một đạo thiên lôi hình người ... " Lâm Phong chợt ngộ ra.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!