“Đó ... đó là ai vậy?"
"Dòm .... dòm có vẻ rất ngầu, rất mạnh ... "
Những người đang có mặt ở hiện trường ngây người, nhìn người đàn ông áo trắng vừa xuất hiện trên không, trong miệng vô thức thốt ra mấy tiếng lẩm bẩm.
Thật sự rất khó hiểu .... bộ ở đây có gì hấp dẫn lắm à? Sao hết người này đến người khác lần lượt xuất hiện vậy !!
Cứ vào thời khắc quan trọng, thể nào cũng có cường giả bí ẩn từ đâu đó chui
ra!
"Đại sư huynh!" Khương Ngôn Khê ngạc nhiên hô lớn.
Lâm Phong cũng sững người, ngay sau đó, trong mắt anh hiện lên một tia kinh ngạc!
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Sao mỗi lần anh gặp phải kẻ thù lợi hại, vị đại sư huynh lắm trò kia sẽ luôn xuất hiện thế?
Trong lòng Lâm Phong có chút bất đắc dĩ, cũng có chút ấm áp ...
Anh hay tự vỗ ngực, nói mình là vô địch thiên hạ, không sợ trời cũng chẳng sợ đất, chuyện gì anh cũng tự mình gánh vác ...
Nhưng cũng không thể phủ nhận, cảm giác có người đứng sau lưng làm chỗ dựa, vẫn khiến Lâm Phong rất cảm động .....
“Âm ầm ầm!"
Đúng lúc này, sau một tràng tiếng nổ dữ dội, kiếm khí nhanh chóng tan rã, biến thành những tia sáng rực rỡ ...
Cực Kiếm Sát Trận đã sụp đổ!
Mái tóc của lão già bên trong kiếm trận đã có chút rối, hai mắt lão nhìn chẳm chẳm vào đại sư huynh trên cao, im lặng không lên tiếng ...
Chẳng lẽ, việc lão xuất hiện, can thiệp vào chuyện ở nơi này đã dẫn đến nhân quả lớn rồi sao?
"Cậu là ai?" Lão già lên tiếng hỏi.
"Xem ra đám lão già mấy ông thật sự đã mục nát thật rồi ... "
"Luôn ẩn nấp trong bóng tối, không hỏi chuyện thế sự, nhưng lại nhăm nhe đợi đến khi thời cơ thích hợp, sẽ nhảy bổ ra, mơ tưởng cướp đi cơ duyên của người khác!"
Lý Trường Dạ từ trên cao nhìn xuống lão già, giọng điệu rất khinh miệt, như thể người đứng dưới chân anh ta không phải một tu giả Đại Thừa Kỳ, mà chỉ là kẻ tầm thường ...
"Mày là cái thá gì, dám nói chuyện với sư phụ tao như vậy?"
Lận Vô Song lập tức nổi giận, quát lớn.
Trong mắt hắn, sư phụ chính là sự tồn tại vô địch thiên hạ, hắn không cho phép người khác sỉ nhục lão!
Ánh mắt Lý Trường Dạ lập tức chuyển sang Lận Vô Song, đồng thời nhẹ nhàng vung tay.
"Xoet~"
Một luồng sáng vàng kim có thể nhìn thấy bằng mắt thường, từ trong ngón tay Lý Trường Dạ phóng ra, bay về phía Lận Vô Song!
Luồng sáng mang theo lực lượng vô cùng khủng bố, chứa đựng thần uy vô thượng, khiến Lận Vô Song không thể động đậy, chỉ có thể đứng yên tại chỗ, vẻ mặt tái nhợt, giống như đang chờ đợi cái chết đến gần!
"Thanh Vân Nhất Chỉ!" Đồng tử lão già co rút, trong lòng dậy sóng.
Trong đầu lão bỗng hiện lên một bóng dáng đáng sợ!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!