Thực ra Lâm Phong hiện tại đối với khái niệm về đạo, vẫn còn khá mơ hồ!
Nhưng anh cũng không để tâm, bởi vì con đường tu tiên vốn dĩ chú trọng đến nước chảy thành sông.
Khi thời cơ đến, tự nhiên sẽ lĩnh ngộ được!
Huống hồ, ngộ đạo của thiên địa là chuyện sau Hợp Thể cảnh, mà bây giờ anh mới chỉ ở Xuất Khiếu cảnh, không cần phải nghĩ quá xa!
"A !!! "
Lúc này, Lận Vô Song nhìn thấy đao bản mệnh bị Lâm Phong giữ chặt, mà Lâm Phong lại còn có vẻ trầm tư suy nghĩ, trong lòng đột nhiên bùng lên lửa giận, hét lớn, trực tiếp phun ra một ngụm tinh huyết!
"Dùng tinh huyết của ta, tế đao vô địch!"
"Ong !!! "
Trong nháy mắt, đao bản mệnh bùng phát hào quang rực rỡ, như một vầng thái dương chói lòa, làm mọi người xung quanh gần như không mở nổi mắt!
Mơ hồ có thể thấy một luồng huyết quang từ thân đao bắn ra, như muốn xé rách cả bầu trời!
Lâm Phong chỉ cảm thấy một luồng lực lớn đánh tới, làm hai tay anh thả lỏng theo phản xạ, đao bản mệnh ngay lập tức vùng thoát, bay về trên đỉnh đầu Lận Vô Song.
'Dùng tinh huyết để cưỡng ép tế đao? Cách này sẽ làm tổn thương căn cơ của anh!"
"Có điều cũng không sao cả ... Dù sao thì, anh cũng không sống qua hôm nay, xem như liều mạng một phen đi."
Lâm Phong bình than nhìn Lận Vô Song.
Từ đầu đến cuối anh vẫn luôn có thái độ như đang đùa giỡn.
Nếu là trước khi đột phá, Lận Vô Song cầm theo pháp khí bản mệnh của một tu giả Đại Thừa kỳ, có lẽ Lâm Phong sẽ cảm thấy có chút áp lực.
Nhưng sau khi đột phá thì hoàn toàn không có áp lực.
Anh được bồi dưỡng ngược lại từ tinh khí bản nguyên thiên địa, cả người đã không còn như trước, chiến lực tăng lên gấp mười lần thì có là gì ?!
“Lâm Phong, mày biết tao ghét nhất ở mày điều gì không?"
Lận Vô Song lau đi vết máu nơi khóe miệng, ánh mắt tràn đầy oán độc.
"Tao ghét nhất cái vẻ ngạo mạn, xem người khác như con kiến của mày! Mày thật sự nghĩ mình vô địch thiên hạ sao?"
Thế à? Vậy anh có biết tôi thích nhất điều gì ở anh không?"
Lâm Phong cười nhạt, tiếp tục nói: "Tôi thích nhìn thấy đám phế vật như các người cực kỳ ghét tôi, nhưng lại chẳng thể làm gì được tôi!"
“Mày ... "
Lận Vô Song tức đến đỏ bừng cả mặt, cả người run rẩy vì giận dữ.
Bỗng nhiên, hắn bình tĩnh lại, đôi mắt sắc bén như sói, chẳm chằm nhìn Lâm Phong, rõ ràng là đã quyết định dốc hết toàn lực, một chiêu quyết định sống chết!
"Phụt! Phụt! Phụt!"
Lận Vô Song liên tục vỗ vào ngực mình ba lần, phun ra ba ngụm máu đầu tim!
Đây là tinh huyết chí dương trong cơ thể tu giả, dùng máu này để tế đao, có thể giúp đao bản mệnh bộc phát ra đao khí cực kỳ kinh khủng!
Mà theo từng giọt huyết dịch thấm vào thân đao, đao bản mệnh từ màu vàng kim dần chuyển sang màu đỏ máu!
Toàn bộ hiện trường chìm vào một bầu không khí quỷ dị, ai nấy đều kinh hãi, thậm chí hít thở cũng trở nên khó khăn!
Lúc này, cho dù dùng mông để nghĩ, cũng có thể đoán được Lận Vô Song sắp tung ra tuyệt chiêu!
“Lâm Phong, ngày này năm sau, tao nhất định sẽ đến mộ mày, tặng cho mày một bó hoa cúc trắng !!! "
Lận Vô Song lạnh lùng nói
“Râm !!! "
Hắn đột nhiên vung mạnh hai tay!
“Vút !!! ”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!