Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

"Vut!"

Lâm Phong dứt khoát hiện thân, đi tới trước mặt sáu người.

Thấy Lâm Phong đến, cả Triệu Khôn Khôn lẫn Triệu Bân đều sững sờ. Nhưng chẳng mấy chốc, hai người đã hoàn hồn, không hẹn mà cùng nhếch môi nở nụ cười, đồng thanh gọi một tiếng đầy cung kính:

“Lâm đại nhân!"

“Lâm đại nhân!"

Lâm Phong hào hứng quan sát hai người. Vẻ cung kính trên mặt Triệu Khôn Khôn chắc chắn là thật, nhưng biểu cảm của Triệu Bân thì có hơi giả tạo, không chừng hiện tại tên đó đang rủa thầm mười tám đời tổ tông nhà anh trong lòng cũng nên.

"Mấy người làm gì ở đây vậy?" Lâm Phong giả vờ thuận miệng hỏi.

Vừa nghe vậy, Triệu Khôn Khôn tức khắc kể lại toàn bộ đầu đuôi sự việc với giọng điệu bi phẫn.

Lâm Phong im lặng lắng nghe, sau đó dời mắt nhìn về phía Triệu Bân.

Triệu Bân ráng nở một nụ cười đầy gượng gạo, nói: "Lâm đại nhân, này là chuyện riêng của nhà họ Triệu bọn tôi ... "

"Ông nói đúng, đây quả thật là chuyện riêng của gia tộc mấy người, không đến lượt tôi nhúng tay." Lâm Phong gật đầu.

Thấy vậy, Triệu Bân tức khắc thở phào nhẹ nhõm trong lòng, nhưng đúng lúc này, Lâm Phong lại đổi giọng nói: "Chỉ là chẳng lẽ ông đã quên mất ban nãy mình nói gì rồi sao?"

"Nói gì?" Triệu Bân giật thót mình, thấy hơi hoảng.

“Xoet!"

Chỉ trong nháy mắt, Lâm Phong đã lao đến trước mặt Triệu Bân, nhẹ nhàng bóp lấy cổ ông ta, hờ hững hỏi: "Có cần tôi giúp ông nhớ lại không?"

"Tôi ... " Trên trán Triệu Bân chảy đầy mồ hôi lạnh,

Chẳng lẽ mấy lời khoác lác của mình ban nãy đã bị Lâm Phong nghe thấy?

Lúc này, Triệu Khôn Khôn và bác Phúc quay sang nhìn nhau, sau đó cùng phát hiện vẻ vui mừng trong mắt đối phương.

Ba tên đồng bọn của Triệu Bân cũng đã nhận ra tình thế không ổn, lặng lẽ lùi về sau vài bước, chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào.

Nếu là người khác, có lẽ ba người họ sẽ anh dũng liều một phen, nhưng đối diện với Lâm Phong, họ chẳng thể sinh ra chút ý chí phản kháng nào ...

Người đàn ông này quá đỗi khủng bố và đáng sợ!

"Lâm đại nhân, ngài muốn nhúng tay vào chuyện của nhà họ Triệu bọn tôi thật sao? Trước đó ngài đã đắc tội với nhà họ Hoàng, nếu giờ còn gây hấn với nhà họ Triệu, chẳng phải có chút không ổn sao?" Triệu Bân cố nén cảm giác sợ hãi trong lòng xuống, nhỏ giọng đe dọa.

'Não là thứ tốt, tiếc thay ông lại không có! Giờ phút này rồi mà còn dám uy hiếp tôi ư?" Lâm Phong nhếch môi cười khẩy, khẽ dồn lực xuống tay phải.

"Rắc!"

Cổ Triệu Bân lập tức bị bẻ gãy. Trước khi chết, hai mắt ông ta vẫn còn mở thao láo nhìn cham cham Lâm Phong như sắp lồi cả ra ngoài, miệng khó nhọc mấp máy: "Có ... Có thành quỷ cũng không tha cho mày!"

“Bùm!"

Lâm Phong tung chưởng đánh nát thi thể của Triệu Bân thành trăm mảnh, tới linh hồn cũng bị xé nát bươm.

"Xin lỗi, nhưng mà ông đã không còn cơ hội trở thành quỷ nữa rồi!"

Ngay sau khi anh nói dứt câu ...

"Vèo."

"Vèo."

"Vèo."

Ba tên đồng bọn của Triệu Bân lập tức co giò bỏ chạy thật xa, xem chừng là đã dùng hết sức bình sinh, có lẽ còn hận sao mình không mọc thêm hai cái chân nữa để chạy càng thêm nhanh.

Đáng sợ quá!

Kinh khủng quá!

Sao trên đoi lại ton tại mot kẻ tan nhan như Lam Phong chứ!

Lâm Phong chỉ lặng lẽ đứng nhìn ba người kia bỏ chạy, không hề có ý định ra

tay.

Lý do anh giết Triệu Bân là vì ông ta quá đỗi ngu xuẩn, chẳng những nói ra những lời mang hàm ý khinh thường anh, mà còn ra cả gan đe dọa anh.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!