Anh đã từng chứng kiến nhị sư tỷ vượt qua Thiên kiếp Tam Cửu của Xuất Khiếu Cảnh, uy lực của nó không quá lớn, với thực lực của mình, anh tin, mình có thể dễ dàng vượt qua!
Thậm chí, Lâm Phong còn nghĩ, anh không cần phải chủ động đánh trả Thiên kiếp Tam Cửu làm gì, anh đã tôi luyện thể chất đến chín lần, chỉ cần dựa vào thân thể cường đại, cũng đủ để anh dễ dàng chống đỡ thiên kiếp!
“Đây chính là lợi ích của việc tôi luyện thân thể chín lần, mặc dù cảnh giới của mình tiến triển chậm, nhưng thực lực đã vượt xa những kẻ cùng cấp, trong việc độ kiếp cũng có ưu thế lớn hơn hẳn người khác!"
“Thiên kiếp khiến những tu giả bình thường phải chật vật chống đỡ, chưa biết sống chết ra sao, đối với mình cũng chỉ như trò trẻ con!"
Nụ cười tự tin thoang hiện trên khóe môi Lâm Phong. Hai tay đut túi quần, anh ngẩng đầu nhìn thẳng vào đám mây sấm sét cuồn cuộn trên bầu trời. Bộ đồ trắng trên người Lâm Phong tung bay trong gió, mái tóc đen như mực cũng phần phật uốn lượn, phong độ ngời ngời, khí chất phi phàm!
"Đến đi! Giang thắng thiên kiếp xuống người tao đây này, để tao trải nghiệm chút, cái gì gọi là đau đớn!"
"Từ sau khi tôi luyện thân thể đến lần thứ chín, lâu lắm rồi tao cũng chưa biết nếm mùi đau đớn đấy!" Lâm Phong thản nhiên hét lớn.
Vừa dứt lời, ý chí của thiên địa như đã bị chọc giận, những đám mây đen kịt bắt đầu cuồn cuộn dữ dội hơn. Cuối cùng, trên bầu trời xuất hiện một vết nứt sâu hun hút, một tia sét to như cột đình từ trong khe nứt giáng xuống!
Lâm Phong vẫn đứng im như tượng, mặc cho tia sét đánh thẳng vào người ...
“Âm âm âm!"
Trong tích tắc, vô số tia sét trút xuống toàn thân anh, thậm chí, cả đỉnh núi nơi anh đứng cũng bị đánh sập xuống một mảng lớn ...
“Đúng là không đau tí nào!"
"Đây chính là Thiên kiếp Tam Cửu khiến cường giả Xuất Khiếu Cảnh phải khóc thét sao? Yếu quá vậy!" Lâm Phong lắc đầu, vẻ mặt ngán ngẩm.
Tia sét vừa rồi đã thiêu rụi toàn bộ quần áo trên người anh, để lộ ra thân hình cường tráng, sáng bóng như ngọc, không mảnh vải che thân ...
Thân hình hoàn mỹ không tì vết, khiến chị em nhìn vào phải mê mẩn, còn mấy tay đàn ông thì chỉ biết ghen tị!
"Xem ra mình phải kiếm bộ đồ xịn hơn mới được! Chứ phải thay đồ suốt thế này thì mệt lắm."
Lâm Phong khoanh chân ngồi xuống, bình thản chờ đợi tia sấm sét thứ hai. Anh biết, Thiên kiếp Tam Cửu gồm ba tia sét, mỗi tia cách nhau nửa ngày, mục đích là để cho người vượt kiếp có thời gian nghỉ ngơi, hồi phục!
Đó cũng chính là cái mà người đời hay gọi là: Đại Đạo năm mươi, Thiên Diễn bốn mươi chín, còn lại một tia sinh cơ!
Nói đơn giản hơn, dù ý chí của thiên địa không muốn cho người trần mắt thịt đắc đạo, sánh ngang với trời, nhưng cũng không nỡ dồn con người vào chỗ chết, luôn sẽ chừa lại một tia hy vọng sống!
Vì vậy, chỉ cần nắm bắt được tia hy vọng sống này, chắc chắn có thể một bước lên mây!
Đúng lúc này, tia sét thứ hai đột nhiên ập đến, đánh thẳng vào người Lâm Phong.
“Âm ầm ầm!"
Đỉnh núi nơi Lâm Phong đang ngồi lại bị đánh sập thêm một mảng lớn. Đồng thời, tia sét vừa rồi cũng khiến cơ thể Lâm Phong trở nên nóng hơn, cho thấy uy lực của nó mạnh hơn hẳn tia sét đầu tiên!
"Hửm? Chuyện gì vừa xảy ra thế? Sao Thiên kiếp Tam Cửu của mình lại giáng sét xuống hai lần liên tiếp vậy?" Lâm Phong nhíu mày, cảm thấy có gì đó sai sai.
Nhưng Lâm Phong cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều! Bởi vì, ngay cả khi đối mặt với tia sét thứ hai, anh vẫn chẳng thấy đau, ngược lại còn thấy hơi sướng ...
"Xem ra, ông trời cũng biết mình mạnh, nên mới không dây dưa, làm mất thời gian, định dồn ba tia sét xuống một lần cho nhanh gọn!"
Quả nhiên, Lâm Phong vừa dứt lời, tia sét thứ ba đã ầm ầm giáng xuống. Hơn nữa, tia sét này còn rất khác biệt với hai tia trước đó.
Hai tia set trước, Lâm Phong thấy chung chỉ có màu trắng đơn thuần, còn tia sét cuối cùng này lại phảng phất ánh tím!
Chỉ co Than Loi mới sở hữu ánh tím như thế!
"Quả không hổ danh là tia sét cuối cùng, đúng là bá đạo!"
Đồng tử Lâm Phong hơi co lại, nhưng anh vẫn đứng bất động, dùng thân thể phàm trần chống đỡ tia sét cuối cùng!
“Âm ầm ầm!"