Dù lời của Vương Lập khó nghe đến đâu, nhưng trong tình cảnh địch mạnh ta yếu, nhà họ Khương cũng chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Khương Minh lên tiếng:
"Chuyện đã được giải thích rõ ràng rồi, vậy các vị có thể rời đi được chưa?"
"Tuy việc này không liên quan nhiều đến nhà họ Khương mấy người, nhưng tôi đã cất công đến tận đây rồi, chi bằng chúng ta tâm sự đôi chút, vun đắp tình cảm." Vương Lập cười khẩy, thản nhiên kéo ghế ngồi xuống.
Hoàng Quân Vĩnh cùng đám người nhà họ Hoàng thấy vậy, lập tức đứng sau lưng Vương Lập.
"Rót trà đi!" Vương Lập thản nhiên ra lệnh.
Khương Minh cố nen cơn gian, ra hiệu cho một người trẻ tuổi trong tộc rót trà cho Vương Lập. Người này chính là Khương Vân Văn, anh trai của Khương Vân Vũ!
Khương Vân Văn là một thiên tài trẻ tuổi của nhà họ Khương, bộ dạng cao lớn, đẹp trai, khí chất sáng sủa, ngay cả khi đối mặt với một cường giả như Vương Lập cũng không hề tỏ ra sợ hãi!
Khương Vân Văn nhấc ấm trà đến trước mặt Vương Lập, bình tĩnh rót ...
"Ùng ục~"
Nước trà từ am đều đan chảy xuống tách ...
Nhưng đúng lúc này, Khương Vân Văn đột nhiên cảm thấy một luồng uy áp khủng khiếp ập đến, khiến hai tay hắn run lên, nước trà trong ấm bắn ra, văng trúng tay Vương Lập!
Chứng kiến cảnh này, đám người nhà họ Khương lập tức thót tim, thầm nghĩ chuyện không ổn rồi.
Hoàng Quân Vĩnh đứng sau Vương Lập chỉ nhếch mép cười, gã biết, cái tên Vương Lập này sẽ không dễ dàng bỏ qua mọi chuyện như vậy mà!
"Bộ cậu thấy tôi ngứa mắt lắm nên mới làm vậy, đúng chứ?" Vương Lập nhìn Khương Vân Văn với vẻ mặt vô cảm.
"Không ... không có ..... " Khương Vân Văn cảm nhận được sát ý lạnh lẽo tên người Vương Lập, trong lòng run sợ ...
Hắn biết luồng uy áp vừa rồi chắc chắn là do Vương Lập cố tình phóng ra!
Mục đích chính là để gây chuyện.
"Rắc!"
Vương Lập đột nhiên vươn tay, bóp cổ Khương Vân Văn.
Khương Vân Văn vùng vẫy dữ dội, nhưng hoàn toàn vô ích!
Trước mặt một siêu cường giả Hóa Thần hậu kỳ, hắn chẳng khác nào một con kiến hôi!
"Thân là đại năng Hóa Thần, cần gì phải làm khó một người trẻ tuổi?" Khương Minh cố gắng kìm nén sự phẫn nộ, vội vàng lên tiếng.
"Đại năng Hoa Thần thì sao? Đại năng Hóa Thần cũng là người, bị một thằng nhãi tè vào tay, chẳng lẽ không được nổi giận?" Vương Lập nhếch mép cười giễu cợt.
"Rốt cuộc ngài muốn làm gì?" Khương Minh liếc nhìn Khương Vân Văn đang gần như ngạt thở, trầm giọng hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!