Lúc này, Khương Thái Sơ và Khương Ngôn Khê bước vào phòng luyện đan.
"Cảm thấy thế nào?" Khương Thái Sơ cất tiếng hỏi.
Lâm Phong quay đầu nhìn Khương Thái Sơ.
Người đàn ông trước mắt này làm anh không thể đoán được.
Từ lời nhị sư tỷ, anh biết rất nhiều cổ tổ trong Nhà họ Khương đều phản đối việc cho mượn Cửu Vũ Đỉnh.
Nhưng cuối cùng, chính Khương Thái Sơ đã bất chấp mọi ý kiến phản đối và quyết định cho mượn đỉnh!
Thế nhưng đêm qua, giữa anh và Khương Thái Sơ lại có một trận đấu khẩu căng thẳng, bầu không khí có phần không mấy vui vẻ.
Lâm Phong trầm ngâm một lúc, sau đó nói: "Trong thiên hạ, nếu luận về lò luyện đan, e rằng những thứ có thể sánh ngang với đỉnh này chỉ đếm trên đầu ngón tay!"
"Cũng có chút mắt nhìn, nhưng vẫn chưa đủ!"
Khương Thái Sơ lắc đầu.
"Ồ? Xin rửa tai lắng nghe!"
Lâm Phong khẽ nhướng mày.
"Cửu Vũ Đỉnh là một vật từ thời kỳ thượng cổ, do tổ tiên đời đầu tiên của Khương tộc lấy được từ một di tích viễn cổ, lai lịch rèn tạo đã không còn ai biết rõ ... "
"Nhưng nếu bàn về khả năng luyện dược, thì trong thiên hạ không có bất kỳ lô đỉnh nào có thể sánh ngang với nó!"
"Năm đó, sư phụ cậu nghịch thiên mà đi ... cũng từng đến Nhà họ Khương tôi mượn đỉnh này! Vì thế, ông ta thiếu Nhà họ Khương ta một ân tình. Không chỉ giúp Nhà họ Khương ta tránh khỏi một kiếp nạn, mà còn thu nhận Ngôn Khê làm đồ đệ!" Khương Thái Sơ chậm rãi nói.
Lão già cũng từng mượn Cửu Vũ Đỉnh sao?
Trong lòng Lâm Phong hơi chấn động.
Nhưng anh vốn không thích bộc lộ cảm xúc, nên vẻ mặt vẫn điềm nhiên như không.
"Sư phụ cậu còn không thể nghịch thiên, cậu cảm thấy cậu có thể sao?" Khương Thái Sơ đột nhiên lên tiếng.
"Giữa chúng ta không cần tranh luận về vấn đề này, ông ấy là ông ấy, tôi là tôi!"
Lâm Phong không muốn bàn luận về những chuyện này nữa, chuyển chủ đề: "Các người đến đây lúc này là có chuyện gì?"
"Ngôn Khê!"
Khương Thái Sơ nhìn sang con gái mình.
Khương Ngôn Khê khẽ gật đầu, lấy ra một lá cờ lệnh màu đỏ, bước tới trước bàn trong phòng luyện đan, cẩn thận cắm lá cờ xuống!
"Âm!"
Ngay lập tức, cả phòng luyện đan bùng lên ánh lửa rực rỡ, dường như biến thành một biển lửa, sức nóng khủng khiếp ào tới cuồn cuộn ...
"Đây là ...? "
Đồng tử Lâm Phong co rút lại.
"Cửu Vũ Đỉnh là một linh bảo cực phẩm, dùng nó để luyện đan không phải chuyện đơn giản, thường mất từ bảy tám tiếng, thậm chí có khi kéo dài đến mấy ngày!"
"Nếu cậu chỉ dựa vào linh khí của bản thân để thúc động, thì dù có rút cạn linh lực cũng chưa chắc đủ duy trì!"
"Dùng trận pháp hỗ trợ, sẽ giúp cậu nhẹ nhàng hơn rất nhiều!" Khương Thái Sơ giải thích.
Lâm Phong nghe vậy, trầm ngâm một lát rồi hỏi: "Sử dụng trận pháp này một lần cần bao nhiêu linh thạch?"
"Tùy vào thời gian luyện chế, khoảng mười viên linh thạch cực phẩm." Khương Thái Sơ trả lời.
"Nhà họ Khương các người vẫn còn linh thạch cực phẩm sao?"
Lâm Phong thoáng chấn động.
Một nghìn viên linh thạch hạ phẩm tương đương với một viên linh thạch trung phẩm.
Một nghìn viên linh thạch trung phẩm tương đương với một viên linh thạch thượng phẩm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!