Hiện tại Lâm Phong đang ở trạng thái linh khí quá thịnh, nói cách khác, anh đã tới cực hạn mà cảnh giới Nguyên Anh có khả năng đạt tới, muốn tiến thêm một bước chỉ có đột phá Xuất Khiếu Cảnh và bắt đầu rèn luyện thần hồn.
Một khi thần hồn cũng được rèn luyện đến trình độ hoàn mỹ, lại kết hợp với thể phách hoàn mỹ là có thể đạt tới Thiên Nhân đại viên mãn trong truyền thuyết ...
Đến lúc đó, cả hai giới Linh Phàm sẽ không còn ai có thể là đối thủ của anh.
"Cộc cộc cộc ~" Đúng lúc này, cửa phòng bị người bên ngoài gõ vang.
"Vào đi." Lâm Phong mở mắt ra.
Khương Vân Vũ nghe vậy lập tức đẩy cửa vào, sau khi nhìn thấy khuôn mặt lạnh nhạt, quanh người có linh vận nhàn nhạt bao phủ của Lâm Phong, trong mắt không khỏi xẹt qua một chút kính sợ.
Không biết có phải ảo giác hay không, anh ta cảm thấy người đàn ông trước mắt đã mạnh hơn lúc ban ngày.
"Muộn như vậy rồi, anh tìm tôi có việc gì không?" Lâm Phong hỏi.
"Anh Phong, tộc trưởng của chúng tôi muốn gặp anh." Khương Vân Vũ thấp giọng nói.
Lúc ban ngày, Khương Vân Vũ cứ gọi Lâm Phong là tiền bối, Lâm Phong cảm thấy không ổn nên bảo anh ta gọi mình là anh Phong ...
"Tộc trưởng của các anh?"
Lâm Phong ngạc nhiên, sau đó lập tức hiểu ra Nhị sư tỷ đã hoan tat việc hấp tinh và nói ra chuyện mình muốn mượn Cửu Vũ Đỉnh để luyện đan.
"Được. Dẫn đường đi ... "
Hai người đi vào sâu trong nhà họ Khương, cuối cùng dừng lại trước một ngôi nhà gỗ trông rất bình thường.
"Anh Phong, tộc trưởng và Nhị tỷ đang chờ anh ở bên trong. Tôi sẽ không vào nữa."
Nói xong, Khương Vân Vũ vội vàng quay người rời đi và nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt Lâm Phong.
Lâm Phong đứng trước nhà gỗ, khuôn mặt lộ vẻ ngạc nhiên.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai mà ngờ được tộc trưởng thế gia tu tiên lại ở trong một gian trong nhà gỗ nhỏ như vậy?
"Có lẽ trở về với bản chất chính là như vậy ... " Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng.
Anh rất bội phục phong cách mộc mạc của tộc trưởng nhà họ Khương, nhưng nếu là anh thì chắc chắn sẽ không như vậy ...
Tại sao phải mạnh lên?
Không phải là vì hưởng thụ cuộc sống tốt hơn sao?
Có năng lực, muốn ở thì phải ở nơi tốt nhất, muốn ăn cũng phải ăn thứ ngon nhất, như thế mới không phụ sự cố gắng của mình.
Vừa nghĩ tới ăn, Lâm Phong lập tức nhớ ra trong túi càn khôn của mình còn mấy trăm con Côn Kê bắt được trong Bí cảnh Tây Hải. Lần này đến đây anh cũng không mang lễ vật gì, đưa mấy con Côn Kê chất thịt ngon cho ba của Nhị sư tỷ làm quà cũng ổn ...
"Lâm Phong, cậu đứng ngoài cửa mãi không vào, đang lo lắng gì sao?" Lúc này, một giọng nói hùng hậu từ trong nhà gỗ truyền ra.
"Tôi chỉ đang suy nghĩ một chut vấn đề nhỏ thôi." Lâm Phong khẽ cười một tiếng rồi trực tiếp đẩy cửa vào.
Diện tích bên trong nhà gỗ cũng không lớn, thứ đầu tiên đập vào mắt anh là một bàn bát tiên và bốn chiếc ghế gỗ màu đen ...
Cách đó không xa còn có một cái giường, bên cạnh giường là một bàn trang điểm, trên bàn trang điểm lại có một bức chân dung tinh tế ..
Trong ảnh là một người phụ nữ mặc váy trắng, dáng người uyển chuyển đang mỉm cười lộ răng ngà.
Người phụ nữ trông hồn nhiên ngây thơ, lông mày có nét với tương tự với Nhị sư tỷ.
Có lẽ là mẹ của Nhị sư tỷ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!