Vương Khải Minh khinh miệt nhìn thoáng qua đám người nhà họ Hoàng.
Đây chính là thế lực mạnh nhất trong số thế gia tu tiên ở vùng đất bỏ hoang?
Trước mặt nhà họ Vương thì chỉ như một đám chó vẩy đuôi mừng chủ mà thôi.
"Ây. Đi từ Linh giới tới đây đúng là nhàm chán. Nếu không phải ba muốn tôi biểu hiện một phen trước mặt gia chủ, tôi còn lâu mới đến nơi thâm sơn cùng cốc này."
"Muốn nướng một con Côn Kê để ăn cũng không có."
"Đúng rồi, bây giờ là lúc nào?"
Vương Khải Minh từ tốn nói với một người hộ đạo đứng sau lưng.
"Năm giờ rưỡi chiều." Người hộ đạo trả lời.
"Năm giờ rưỡi? Lạ thật ... Tính toán thời gian thì cũng đến lúc rồi chứ nhỉ, sao Vương Chấn vẫn chưa quay trở lại?" Vương Khải Minh nhíu mày.
Khi nhìn thấy cảnh tượng này, gia chủ Hoàng Thiên Long của nhà họ Hoàng đang đứng phía dưới do dự một lát rồi cười lên tiếng hỏi:
"Vưong thiếu chủ, neu chỉ tổ chức yến hội bình thường thì Hoang Thiên Hải cho người đi thông báo là được. Ngài để ngài Vương Chấn đi cùng, chắc hẳn là còn mục đích khác phải không?"
"Hừ! Những thứ không nên hỏi thì đừng hỏi." Vẻ mặt Vương Khải Minh bỗng nhiên u ám.
Hoang Thiên Long nghe vậy thì khe giat mình rồi lập tức mim cười rạng rỡ và bước sang một bên.
Nhung neu can than nhìn that kỹ thì se phat hien sau trong mat Hoang Thiên Long xẹt qua một chút lạnh lẽo.
Là người đứng đầu của thế gia tu tiên nên ông ta chưa từng bị kẻ nào quát lớn như vậy.
"Một nhị thế tổ phế vật, nếu không ỷ vào chỗ dựa là gia tộc thì ông đây dùng một tay là bóp chết được mày." Ngoài mặt Hoàng Thiên Long trông có vẻ rất bình thản nhưng trong lòng thì lạnh lùng nghĩ.
Cứ như vậy, lại một giờ nữa trôi qua.
Sắc trời bên ngoài đã tối dần.
"Không đúng. Người được phái đến nhà họ Lận và nhà họ Triệu cũng đã trở về, sao người đến nhà họ Khương vẫn chưa trở lại? Hay là đã xảy ra chuyện gì rồi?" Một vị trưởng lão nhà họ Hoàng thấp giọng nói.
Ánh mắt Hoàng Thiên Long hơi sững lại khi nghe thấy câu này, ông ta cũng cảm thấy chuyện này không bình thường, đang chuẩn bị lên tiếng thì đúng lúc này Vương Khải Minh lại cười nhạo: "Các người đúng là một đám ngu ngốc. Có cường giả tộc ta ở đó thì có thể xảy ra chuyện gì? Chắc là người nhà họ Khương muốn lấy lòng Vương Chan nen giữ người lại an com chiều thoi."
"Vương thiếu chủ, nhà họ Khương là một trong tám tộc lớn thời thượng cổ, mặc dù bây giờ đã sa sút nhưng cũng không thể coi thường, bọn họ vẫn có nền tảng không tầm thường. Nếu xảy ra chuyện thât thì ngài Vương Chấn chưa chắc có thể ngăn cản được ... " Hoàng Thiên Long nhắc nhở.
"Bọn họ dám." Vương Khải Minh lạnh lùng cười một tiếng, lại nói: "Bây giờ mảnh thiên địa này không thể so với luc trước, cường giả Linh giới sẽ sớm có thể giáng lâm nơi đây mà không có bất kỳ trở ngại nào. Trừ khi nhà họ Khương muốn bị diệt tộc, nếu không, họ tuyệt đối sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như thế .. "
"Thế nhưng ... "
"Thế nhưng cái rắm? Chẳng lẽ ông còn thông minh hơn tôi? Tôi đã nói không sao là không sao."
Vương Khải Minh không nhịn được xua tay, lại nói: "Được rồi. Mặc kệ bọn họ
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!