Lại có người nhìn về phía Khương Yển cách đó không xa, phẫn nộ nói:
"Nhà họ Khuong cac co nhat định phải cho nha ho Hoang mot loi giai thích về chuyện hôm nay, nếu không việc này không xong đâu."
Khi nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt đám người nhà họ Khương thay đổi không ngừng.
Khương Yển cũng cảm thấy hơi đau đầu.
Mặc dù rõ ràng hôm nay nhà họ Hoàng đến gây chuyện, nhưng dù sao người ta so tài mấy lần, nghiêm trọng nhất cũng chỉ khiến Khương Thiến trọng thương, chưa từng xuất hiện thương vong.
Mà Khương Ngôn Khê vừa ra tay đã xử lý một người, như thế lộ ra nhà họ Khương bọn họ vô lý ..
"Các người ... " Khương Yến vừa định lên tiếng.
Nhưng đúng lúc này ....
“Bùm."
Một năng lượng kinh khủng mãnh liệt tràn ra khỏi lòng bàn tay Khương Ngôn Khê, trực tiếp đập Khương Yển vừa lên tiếng uy hiếp thành sương máu.
"Lời giải thích?"
"Đây chính là lời giải thích của tôi dành cho các người."
Gương mặt xinh đẹp Khương Ngôn Khê lạnh như băng, toàn thân từ trên xuống dưới tràn ngập sát khí lạnh lẽo.
Cô ta không giống những người khác trong tộc lo trước lo sau, lo người nhà họ Hoàng đến báo thù ...
Kẻ dám đắc tội cô ta chỉ có con đường chết.
"Hôm nay các người dám đến nhà họ Khương kiếm chuyện, chết không có gì đáng tiếc."
Khuong Ngon Khe nhanh chan buoc ra, khong cho đoi phuong ap loi đa ra tay tàn sát ...
Mỗi lần co ta di chuyển, nang lượng đang sợ lại tran bốn phía làm cho nhiệt độ xung quanh như hạ xuống dưới 0 độ.
"Chết hết đi!"
Khương Ngôn Khê tấn công ác liệt.
Mấy thiếu niên nhà họ Hoàng hoảng hốt, sắc mặt tái nhợt, không còn vẻ kiêu ngạo chất vấn như vừa rồi nữa.
Quá mạnh!
Người phụ nữ điên này quá mạnh!
"Mọi người cùng nhau xông lên!"
Một thiếu niên nhà họ Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, dẫn đầu thi triển bí pháp vô thượng ..
Mấy người khác theo sát phía sau, đều lấy át chủ bài ra tấn công.
Bọn họ định hợp tác để chặn thuật pháp của Khương Ngôn Khê lại nhưng hoàn toàn như châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình.
Khương Ngôn Khê đã Xuất Khiếu hậu kỳ, đừng nói là đối phó mấy Võ Thần, Võ Thánh, ngay cả cao thủ Hư Cảnh bình thường cũng không chịu nổi một đòn của cô ta.
“Bùm!"
“Bùm!"
“Bùm!"
Năng lượng nổ hết đợt này tới đợt khác.
Nhưng trong chốc lát ngắn ngủi, mấy thiếu niên nhà họ Hoàng đều bị Khương Ngôn Khê chém giết tại chỗ, có thể nói là chết không có chỗ chôn.
Khi nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả người nhà họ Khương đứng xem đều rơi vào trạng thái đờ đẫn.
Chết tiệt ...
Nhị sư tỷ quá mạnh!
Cho dù Cổ Tổ xuất thế cũng chưa chắc đã mạnh me và tàn nhẫn như Nhị tỷ nhỉ?
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn về phía Khương Ngôn Khê không khỏi tràn đầy tôn kính và sợ hãi ...
Ngay cả Lâm Phong cũng trợn mắt há hốc mồm.
Ở trước mặt anh, Nhị sư tỷ trông rất dịu dàng, giống như một cô gái nhỏ ...
Không ngờ đối với người ngoài lại máu lạnh vô tình như thế ...
Rất cá tính!
"Ôi mẹ ơi! Cô Khương thật tàn nhẫn!"
"Sau này ở trước mặt cô ta, tôi phải chú ý một chút mới được."
Hai người Trần Sơn và Diệp Thiên Tâm nuốt một ngụm nước bọt, hồi tưởng lại những luc mình tuy tiện trước mặt Khương Ngôn Khê trước đó, thỉnh thoảng còn nói mấy câu đùa tục, trán lập tức ứa mồ hôi lạnh ...
"Cô ... Cô giết nhiều người tộc tôi như vậy ... "