Nói thì chậm nhưng lại diễn ra rất nhanh.
Chẳng biết từ lúc nào đã có một lão già áo đen xuất hiện sau lưng Lâm Phong từ hư không,
Móng vuốt sắc bén, khô gầy nhô ra giống như ma quỷ, chộp tới lưng Lâm Phong bằng tốc độ cực kỳ khủng bố.
Nhìn vào tư thế tấn công, nếu bộ móng vuốt đó mà bắt được người Lâm Phong thì sợ rằng sẽ xé rách anh thành hai nửa ...
Cùng lúc đó, Lâm Phong bỗng nhiên quay lại, duỗi tay phải ra.
“Bùm.”
Móng vuốt và nắm đấm va nhau, phát ra một tiếng nổ vang rung trời.
Lâm Phong không hề nhúc nhích, lão già áo đen lại bị hất văng mười mấy vòng trong không trung, cuối cùng rơi bịch xuống đất.
Lão ta nhìn chòng chọc Lâm Phong, không nói gì ...
Nhưng lồng ngực hơi phập phồng đã cho thấy chắc chắn bây giờ trong lòng lão ta đang rất mất bình tĩnh.
Thằng nhóc này thật mạnh!
Trong tình huống lão ta đang đánh lén mà vẫn bị thua thiệt.
Lúc này, đám người có mặt cũng lấy lại tinh thần, tiếng hít vào vang lên liên tiếp:
"Hít~ Lại cuong gia Hu Canh - Lao gia Âm Ma."
"Hu Cảnh? Hình như tram nam trưoc, lao ta đa la cao thủ Hư Cảnh."
"Trăm năm trước, vì tu luyện Âm Ma công nên lão già Âm Ma ra tay giết chóc khiến trăm họ lầm than, gặp người giết người, gặp Phật giết Phật. Cuối cùng thế gia tu tiên là nhà họ Hoàng ra tay mới chặn được kiếp nạn giết chóc cực kỳ tàn ác năm đó. Nhưng dù nhà họ Hoàng ra tay cũng không thể giết lão ta mà để người chạy mất."
"Có tin đồn lao gia Am Ma có thù tat bao, trong những nam qua lao chỉ ẩn núp trong địa phận Côn Luân chờ đợi cơ hội trả thù nhà họ Hoàng, không ngờ lại là thật."
Lâm Phong lắng nghe những lời của mọi người trong tai, đôi mắt anh khẽ nheo lại.
Không ngờ hôm nay lại náo nhiệt như vậy.
Quả nhiên là biến đổi bất ngờ.
Nhưng từ xưa đến nay, Lâm Phong không sợ kẻ thù tàn nhẫn, bởi vì anh còn tàn nhẫn hơn kẻ thù ...
"Lão già Âm Ma, ông thật sự dám ẩn náu ở Côn Luân."
Lúc này, nhị sư tỷ Khương Ngôn Khê đứng dậy, đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn chẳm chằm lão già Âm Ma.
Đối với tứ đại thế gia tu tiên Côn Luân, lão già Âm Ma nam trong danh sách phải giết ...
Chỉ tiếc là Âm Ma công của người này quá quỷ dị ...
Người ta đồn rằng Âm Ma công là bí thuật ma đạo thượng cổ, ngay khi bí thuật khởi động, nó sẽ biến thành khí đen, đến nhưng không có bóng, đi không để lại dấu vết.
Cho du trưoc đo Co To Xuat Khieu Canh ra tay, lao ta cung tron thoat thanh công.
"Khặc khặc khặc ... Đây không phải nhị tiểu thư nhà họ Khương sao?"
"Làm sao? Hôm nay bỗng nhiên về Côn Luân, còn mang lên như thế một cái tiểu bạch kiểm, không phải là muốn thành thân chứ?"
Lão già Âm Ma không ngừng cười quái dị.
Rất hiển nhiên, lão ta biết Khương Ngôn Khê nhưng từ vẻ mặt thì tuyệt đối không sợ hãi cô ta ...
"Cái gì? Nhị tiểu thư nhà họ Khương cũng tới à?"
Đám người có mặt nghe thấy lập tức dời mắt về phía Khương Ngôn Khê, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Trong tứ đại thế gia tu tiên ở Côn Luân, thế hệ thiếu niên nhà họ Khương tiếng tăm lừng lẫy, trong đó nhị tiểu thư Khương Ngôn Khê lại càng xuất sắc.
Có tin đồn rằng khi Khương Ngôn Khê còn nhỏ đã được đại năng thượng cổ nhìn trúng và thu làm đồ đệ, từ đó một bước lên mây, nổi tiếng trong và ngoài nước, có rất nhiều chiến tích loá mắt.
Chỉ là tất cả những điều này chỉ được nghe đồn, rất ít người đã nhìn thấy người thật của cô ta.
Lúc này.
"Hừ. Hôm nay tôi sẽ thay mặt nhà họ Khương hạ gục ông."
Gương mặt xinh đẹp của Khương Ngôn Khê lạnh như băng, sát khí tràn ra khỏi cơ thể, tay ngọc tinh tế nâng lên đánh về phía lão già Âm Ma.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!