“Ngươi!”, ý nổi giận trên mặt Tô Bạch Chỉ vụt lên rồi nhanh chóng biến mất, cắn miệng tỏ vẻ mặt ấm ức, khoang mắt nói đỏ là đỏ: “Ngươi làm gì vậy hả, nếu ta có lỗi gì, ngươi có thể nói ra, tại sao phải đẩy ta”.
Ha, đúng là kiểu Bạch Liên Hoa trong sách giáo khoa.
Thích Vy nhìn mà thực sự ghê tởm, đầu tiên liếc nhìn hằm hằm Cơ Vấn Thiên đang tỏ vẻ mặt vô tội, rồi mới phì cười nói: “Nhìn cách ăn mặc của ngươi, chắc xuất thân cũng không thấp kém, trong nhà không ai dạy ngươi, không được tùy tiện động vào đồ của người khác ư?”
Cơ Vấn Thiên: “…”, hắn là đồ vật?
“Vừa nãy nghe ngươi gọi hắn, rõ ràng là biết thân phận của hắn, chắc chắn cũng biết hắn đã có Vương Phi, một cô nương vẫn trong khuê phòng như ngươi, thấy đàn ông là nhào vào lòng, không cảm thấy mình sai ư? Chẳng lẽ ngươi thường xuyên lao vào đàn ông?”
Sắc mặt Tô Bạch Chỉ trắng bệch, mau chóng nói: “Ta không có!”, việc hủy hoại danh tiết này, làm sao nàng ta có thể nhận, trong lòng càng hận Thích Vy không thôi.
“Nếu đã không có, thì phiền ngươi hành sự đoan chính một chút, đừng bỗng dưng vấp ngã, có mắt chỉ để trang trí thôi hả?”
Sắc mặt Tô Bạch Chỉ xanh mét lại.
Mấy người khác trong phòng riêng lại mở to mắt, cố hết sức nhịn cười, vừa bất ngờ lại cảm thấy vô cùng sung sướng với thái độ của Thích Vy xử lý Tô Bạch Chỉ ngay tại chỗ như vậy.
“Còn ngươi nữa!”, Thích Vy xử lý xong Tô Bạch Chỉ, vẫn chưa hết, lại quay đầu nhìn sang Cơ Vấn Thiên, cười như không cười: “Mỹ nữ lao vào lòng ngươi, rất sướng phải không?”
Cơ Vấn Thiên: “Không có”.
Thích Vy lại như không tin, ngược lại không hề né tránh người trong cuộc Tô Bạch Chỉ ở mặt ở đây, trực tiếp hỏi hắn: “Ngươi thích loại nữ nhân mềm yếu như này hả?”, bởi vì yếu đuối cho nên có thể khiến đàn ông nổi lòng muốn bảo vệ che chở?
Nếu Cơ Vấn Thiên thực sự có sở thích này, thì khó tránh khiến nàng thất vọng.
Nàng vẫn luôn không thể hiểu nổi, càng không thích đàn ông có sở thích như vậy, trước mặt nữ nhân như vậy, càng có thể thể hiện vẻ nam tính của họ, khiến họ cảm thấy mình rất lợi hại, thỏa mãn lòng tự tôn đàn ông của mình?
Đây là một biểu hiện của chủ nghĩa đàn ông ẩn giấu phải không?
Cơ Vấn Thiên nói chắc như đinh đóng cột: “Ta không hề có hứng thú với nàng ta”, hắn không muốn vừa mới đạt được thỏa thuận với nàng, thì đã phải chịu oan ức khó hiểu này.
Cơ Vấn Thiên không hề quan tâm có phải tinh thần của Tô Bạch Chỉ bị đả kích vì lời nói của mình hay không, ngược lại chủ động kéo tay của Thích Vy đặt lên lồng ngực của mình, khẽ khàng nói: “Tâm ý của ta với nàng như thế nào, nàng còn không hiểu sao”.
Thích Vy không kịp đề phòng: “…”, lông tóc toàn thân dựng ngược lên!
Trần Qúy Dương xem kịch rất vui vẻ thấy vậy đang định huýt sáo một tiếng, lại bị Lục Bắc Thần quả quyết chặn miệng lại, Lục Thanh Sương bên cạnh càng đỏ mặt, đôi mắt lại không nỡ rời khỏi hai người ân ái trước mặt nhiều người, trong ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ và khao khát.
Tô Bạch Chỉ nhìn hai người ân ái như vậy, tức đến suýt cắn vỡ răng, rõ ràng mình muốn chia rẽ bọn họ, nhân tiện để Thích Cẩm Ngọc biết, Dục Vương Phi như nàng chẳng là cái thá gì, ai muốn xem họ tình chàng ý thiếp chứ?
A a a! Tức quá đi mất!
Nghĩ đến vừa nãy Vương gia nói không có hứng thú với nàng ta, trong lòng Tô Bạch Chỉ vừa chua vừa chát, càng hận Thích Cẩm Ngọc.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!