Thích Cẩm Dương thấy hắn bước vào liền vội vàng chạy đến chia sẻ đầu tiên: “Người có nghe nói chuyện Thích Cẩm Nghiệp bị nôn mửa tiêu chảy phải nghỉ dưỡng ở nhà không? Hôm nay con nghe nói hắn ta vừa khỏe được một chút liền nhịn không được mà ra ngoài hống hách, kết quả là xung đột với người ta bị đánh gãy xương, phải tiếp tục ở nhà dưỡng thương, ha ha ha…”
Thương cân động cốt một trăm ngày, cho dù chỉ bị nứt xương thì Thích Cẩm Nghiệp cũng phải ở nhà một hai tháng mới có thể ra ngoài, khiến cho hắn ta phải ngậm miệng, chuyện này đúng là quả báo nhãn tiền!
Thích Vy cười nhìn Cơ Vấn Thiên, trong lời nói tựa hồ như có ý tứ gì đó: “Xem ra năm nay Thích Cẩm Nghiệp quả thực xui xẻo, mấy chuyện không hay ho cứ liên tiếp xảy ra hết chuyện này đến chuyện khác, làm người đúng là phải quản tốt cái miệng của mình, nếu không sẽ phải trả giá rất đắt”.
Cơ Vấn Thiên ngồi xuống bên cạnh nàng, tỏ vẻ đồng ý nói: “Đúng vậy. Sau khi trải qua giáo huấn lần này, chắc là hắn ta cũng sẽ tỉnh táo lại, biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói”.
Hai người liếc nhìn nhau, dường như có một số chuyện không cần phải nói ra.
Không lâu sau, quản gia liền tới báo cơm tối đã chuẩn bị xong, ba người cùng nhau đến nhà ăn, sau đó…
Cơ Vấn Thiên cúi đầu nhìn cái đùi gà lớn mà Thích Vy vừa gắp cho hắn trên đĩa, nhướng mày: “Đây là cái gì?”
Thích Vy cười nói: “Đương nhiên là đùi gà, ngay cả đùi gà mà vương gia cũng không phân biệt được sao?”
Cơ Vấn Thiên: “…” Tất nhiên là hắn biết đây là đùi gà, nhưng tại sao nàng lại vô cớ gắp đùi gà cho hắn? Hơn nữa, trên bàn ăn cũng chỉ có duy nhất một cái đùi gà, giống như là đặc biệt chuẩn bị cho hắn.
“Cái này là ta đặc biệt chuẩn bị cho ngươi đó, ta đã dặn nhà bếp chọn ra một cái đùi gà vừa béo vừa mềm”, Thích Vy nhìn ra nghi hoặc trong mắt hắn, khẳng khái nói: “Đây là phần thưởng của ngươi”.
Nói vậy nhưng cụ thể là thưởng cho việc gì, nàng lại không nói. Cơ Vấn Thiên nhìn chằm chằm cái đùi gà hồi lâu cũng không hỏi, dưới ánh mắt trộm đánh giá của Thích Cẩm Dương, hắn thong thả ăn hết cái đùi gà.
Ăn xong lau miệng, hắn liền bắt đầu nói chuyện chính sự: “Trong cung có tin tức, ngày mai ta dẫn hai người vào cung diện thánh, thỉnh an thái hậu”.
“Ồ?”, Thích Vy cười khẽ: “Cuối cùng phải cũng vào cung sao? Ta còn tưởng người ở trong cung quên mất mẹ con bọn ta rồi”.
Cơ Vấn Thiên không chút do dự nói với nàng: “Là ý của thái hậu, nếu như ngày mai thái hậu nói cái gì khiến cô không vui thì cô cũng không cần để ý tới, ta sẽ xử lý”.
Thích Vy không muốn nói tiếp về chuyện này nữa.
Thích Cẩm Dương giảo hoạt vuốt cằm nói: “Ồ, vào cùng thì lại có thêm bao lì xì lớn đúng không? Lại phải nhận tiền của người ta sao, thật là ngại quá đi, hi hi hi”.
Cơ Vấn Thiên: “…”
Thích Vy: “…”
Lần đầu tiên vào cung cũng không được quá tùy tiện, Cơ Vấn Thiên cố ý bảo quản gia chuẩn bị những bộ y phục mà vương phi sẽ mặc vào những dịp trang trọng, còn trang phục của Thích Cẩm Dương là trang phục thế tử gần với hoàng tử nhất.