Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia (Cô Vợ Nhỏ Của Vương Gia)

Hơn chục đại thần chẳn ở cửa cung bị Phó lão tướng quân chế giễu đến mức mặt một hồi trắng một hồi xanh, bọn họ sau khi có chút xấu hổ nghiêm túc cân nhắc lại cũng cảm thấy bản thân quá lỗ mãng rồi, không có bất kỳ chứng cứ nào mà chỉ thông qua một vài hành động khả nghỉ liền tùy tiện phán xét, một khi không có chuyện này thì hoàng thượng lành bệnh, Dục vương bình yên vô sự xuất cung...

Đến lúc đó chính là thời điểm tai ương của họ ập xuống! Dục vương thế nhưng không phải là người dễ trêu chọc.

Không ít quan viên thoạt đầu bị người kích động nhưng thực ra cũng không có ý định gây ra náo loạn lớn lập tức hối hận, tất cả đều quăng ánh mắt trách móc về phía Lâm Hạc Hải và Thích Bá Hàn đứng ở hàng đầu tiên kia.

Vì tuổi còn khá trẻ, lại có quan hệ không tệ mà ai cũng biết với Dục vương nên Định Viễn hầu không thích hợp lên tiếng vào lúc này, chỉ yên lặng quan sát mấy vị bô lão phát huy.

Nhưng ngược lại, Đoan thân vương với tư cách là một thành viên hoàng tộc vai vế cực cao lên tiếng lại có tác dụng hơn bất cứ điều gì.

"Được rồi, tán gẫu như vậy cũng đủ rồi, nhiều mệnh quan triều đình tụ tập ở cửa cung như vậy còn ra thể thống gì nữa! Vốn dĩ chỉ là chút việc vặt vãnh nhưng lại bị các ngươi chuyện bé xé ra to như vậy lại càng khiến càng nhiều người suy nghĩ lung tung nghỉ ky, biến tình hình thêm hỗn loạn, thử hỏi ai trong các ngươi có thể chịu trách nhiệm đây? Lâm Thị lang? Hay là Thích Thượng thư?", Đoan thân vương nói đến đây thì dùng lực. gõ mạnh chiếc gậy trong tay xuống đất: "Hoặc là các ngươi cho rằng bản vương cũng bị Dục vương thu mua rồi?"

"Không dám, không dám, sao có thể chứ", chúng quan viên lắc đầu nguầy nguậy, sắc mặt của Lâm Hạc Hải và Thích Bá Hàn đều trở nên cứng nhắc, căn bản không phun ra nổi chữ một chữ ' không '.

Đoan lão thân vương thế nhưng thuộc thế hệ của tiên hoàng, là hoàng thúc của hoàng thượng và Dục vương, không chỉ có vai vế cao mà khi tiên hoàng còn sống cũng nổi danh là người rập khuôn tuân thủ quy củ.

Nếu thực sự xảy ra chuyện tạo phản, người khác có lẽ sẽ có khả năng vì chút lợi ích mà dao động nhưng lão thân vương làm người kín k tục leo lên còn không bằng tự mình làm hoàng đế nhưng ông ta đã một bó tuổi căn bản không cần thiết phải tự hành hạ bản thân như vậy, bọn họ hoài nghỉ ông †a cũng lộ rõ sự ngu xuẩn của bản thân.

"Được rồi, tất cả đều giải tán đi! Rảnh rỗi như vậy thì đi xử lý hết thảy công việc triều chính chất đống trong hai ngày qua đi, đừng để hoàng thượng sau khi hồi phục lại phát hiện không có ngài ấy chủ trì đại cuộc các người liền biến thành lũ vô dụng hết”.

“Đợi đã”, Cơ Vấn Thiên lên tiếng ngăn cản: “Để tránh việc trì hoãn triều chính thì những vị đại thần chưa từng ra tay có bỏ quả không tính toán tội danh, đợi hoàng thượng khỏi bệnh sẽ xử lý nhưng những người dám tập kích cấm vệ quân nhất định phải tống vào nhà lao, đợi giải quyết sau”.

Ngón tay của Cơ Vấn Thiên chỉ thẳng vào Chu Kế Phương đã sợ đến tè ra quần kia, cùng mấy tên hộ vệ hẳn cố tình để còn sống.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!