Bẽ mặt! Thực sự đã quét sạch thế diện của lão già này rồi mà.
Thấy nàng ta còn muốn tiếp tục già mồm, lo sợ nàng ta sẽ lại phun ra lời gì đó khiến người khác càng thêm chê cười, Thường Thắng Bá không nhãn nhịn nồi nữa mà quát to: “Nghịch nữ! Còn không mau im miệng! Cho dù ngươi có mến mộ Dục Vương cũng không thế nổi lên ác ý với tiếu thư phủ tướng quân được, phủ tướng quân có chỗ nào chọc tới ngươi rồi hả?”
“Đúng vậy! Lão phu cũng rất muốn biết Vân Thi nhà ta rốt cuộc đã khiến ngươi chướng mắt ở điểm nào”, sắc mặt Phó lão tướng quân đen kịt như đáy nồi, quắc mắt nhìn Tô Bạch Chỉ chòng chọc.
Đừng thấy ông ta đã đến tuổi về hưu nhưng với xuất thân võ tướng, đến hiện tại càng già lại càng dẻo dai, chỉ một cái liếc ngang bừng bừng khí thế cũng đủ khiến hoàng thượng và Cơ Vấn Thiên không dám phớt lờ.
Những tiểu nha đầu chỉ biết tranh đoạt tình nhân mưu tính vụn vặt bề ngoài như Cơ Vô Nguyệt và Tô Bạch Chỉ đứng trước mặt lão tướng quân đến đầu cũng không dám ngẩng lên, ông ta chỉ khẽ lên giọng cũng đã khiến sắc mặt họ tái nhợt, cả người run rẩy vì sợ hãi.
Vốn dĩ sau khi bị cha già nhà mình trách cứ Tô Bạch Chỉ còn có chút không phục, kết quả chỉ vừa chạm phải ánh mắt có thể gọi là hung tợn kia của lão tướng quân liền rùng mình, vô thức thổ lộ: “Quan hệ giữa tiểu thư Phó gia và Thích Vy rất tốt, nếu ta giở chút thủ đoạn trong đó khiến phủ tướng quân ý thức được Phó Vân Thi xảy ra chuyện là vì bị liên lụy từ nàng ta, từ đó Dục Vương phủ và phủ tướng quân kết thù là chuyện ẳt không thể nghi ngờ, Vương gia đương nhiên sẽ không yêu chiều nàng ta nữa, mà phủ tướng quân chắc hẳn cũng sẽ giận cá chém thớt lên nàng ta”.
Mọi người nghe xong đều ồ lên, mặc dù lối suy diễn này của nàng ta tuy kỳ quặc đến mức không thể tin được, nhưng mưu đồ ẩn giấu trong đó không thể không nói là quá độc địa.
Vốn ciĩ chỉ là tranh đoạt nam nhân đơn thuần nhưng lại nâng tầm lên mức li gián quan hệ giữa Dục Vương phủ và phủ tướng quân, đây không phải là chuyện nhỏ, hoàng thượng cũng không thể cứ thế mà bỏ qua.
“Con rắn thuốc đó ngươi có được từ đâu?”, lão tướng quân tiếp tục chất vấn.
Trước đó Cơ Vô Nguyệt đã giải thích sơ qua, tuy rằng nàng ta là kẻ sắp xếp người thả rắn vào trong hoa viên nhưng rắn độc lại do Tô Bạch Chỉ cung cấp.
Lão tướng quân cũng biết chuyện đại công tử Thường Thắng Bá phủ trước đó bị người của nước Mạn Đà La lừa gạt mà trúng phải tình cổ, mới qua vài ngày Tô Bạch Chỉ lại bắt tới một con rắn thuốc từ Mạn Đà La để đối phó với phủ tướng quân, chuyện này rất khó khiến ông ta không hoài nghi Thường Thắng Bá phủ có phải có dính líu tới Mạn Đà La hay không.
Sau khi Thường Thắng Bá nhìn ra sự ngờ vực của lão tướng quân, biểu cảm liền như đưa đám, ngay cả ý nghĩ muốn bóp chết Tô Bạch Chỉ cũng đã nảy ra trong đầu.
Bá phủ bọn họ thực sự bị nghịch nữ này hại thê thảm mà!