Thích Vy nhíu mày: “Nhưng thân thể của những quý nữ đó hẳn là rất khỏe mạnh”, nhiều nhất sẽ là đau bụng kinh, nổi mụn trên mặt… chút bệnh vặt vãnh này chỉ cần tùy tiện viết một phương thuốc liền có thể giải quyết, cũng chẳng kiếm được là bao.
Nàng thừa nhận mình đã bị những hộ khách hàng lớn kia nuôi dưỡng ra yêu cầu lớn với thù lao, cũng không để tâm tới mấy chục tới trên trăm lượng bạc cỏn con kia nữa, hơn nữa, những quý nữ này chưa chắc đã có bao nhiêu tiền tiêu vặt, tiêu xài ở Quốc Sắc Thiên Hương Lâu cũng không sai biệt lắm, có lẽ cả tám mươi một trăm lượng họ cũng không lấy ra được, chậc chậc, hoàn toàn không có động lực mà.
“Người có thể xây dựng một số mối quan hệ trước, đến lúc đó các quý nữ không có bệnh nhưng còn người nhà của họ thì sao?”
Thích Vy vỗ trán như bừng tỉnh: “Đúng vậy! Bọn họ không có tiền nhưng cha mẹ của họ có!”
Các quý nữ kinh thành: Nói ai có bệnh đó!
Nếu câu này lọt vào tai người ngoài, còn không biết sẽ mắng chửi Thích Vy như thế nào. NÓI nhà họ có người bị bệnh không phải là đang cố ý nguyền rủa họ sao?
Nhưng Thích Vy thực sự không có ý đó, có bệnh hay không cũng không thể chỉ dựa vào một câu nói suông của nàng mà thành hiện thực được, có bệnh chữa bệnh, không bệnh thì dưỡng thân, cũng không có gì sai trái cả!
Cơ Vấn Thiên từng nói sẽ không bó buộc nàng, để mặc nàng làm theo ý mình, khi nàng báo lại hắn quả nhiên không ngăn cản, chỉ nhắc nhở nàng một chuyện.
“Quan hệ giữa Trầm Vân Phỉ và Cơ Vô Song không tệ”.
Hồi tướng lại ánh mắt phẫn hận của Cơ Vô Song nhìn mình ngày đó trong buổi Thiên Thu Yến, dường như đột nhiên hiểu ra tại sao một Trầm Vân Phỉ không chút can hệ gì lại đặc biệt mới nàng tham dự tiệc ngắm hoa gì đó, đúng là không có ý định gì tốt đẹp mà.
Trước khi biết chuyện này nàng có thể còn có chút cụt hứng, nhưng bây giờ ngược lại đã khơi dậy vài phần hứng khởi!
Không phải chỉ là một tấm bia đỡ đạn được dựng lên để gây rẳc rối với nàng sao? Nàng trái lại muốn nhìn xem vị thiên kim của đại trưởng công chúa này muốn chơi chiêu trò gì, mặc kệ nàng giở trò gì, Thích Vy nàng cũng không sợ!
Trong lòng nghĩ là vậy, ngày hôm sau Thích Vy liền không chút chậm trễ mang theo Nam Tinh thân thủ bất phàm cùng nhau lên đường.
Ngộ lỡ có kẻ không có mắt muốn ra tay với nàng, hừ, đóng cửa thả Nam Tinh!
Thực ra phủ đại trưởng công chúa cách Dụ vương phủ không xa, lên xe ngựa ngồi chưa nóng mông liền tới nơi.
Với tư cách là người cùng thế hệ với tiên hoàng, tất nhiên phủ đệ của đại trưởng công chúa rất khí phái, bên trong chỉ nhỏ hơn Dục vương phủ một chút, những thứ khác về cơ bản nhìn không ra.
Khi đến phủ công chúa tự có quản gia dẫn một nhóm ba người của Thích Vy vào trong.
Nơi tổ chức tiệc trà là một hoa viên rộng lớn trong phủ, cảnh sắc nơi đây tươi đẹp với hương hoa khắp chốn, xung quanh cây cối rậm rạp, còn được đặt không ít chậu băng, khiến nhiệt độ xung quanh không quá nóng bức.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!