Thuốc bố thân chí là cách nói uyển chuyến, nói đúng hơn thì là thuốc bổ thận…! Nói trắng ra là thuốc viên dùng để đề cao năng lực ớ phương diện kia của Trác Bất Phàm, việc này Trác phu nhản đã cố ý đề cập khi nàng bảo Hồng Liên đi hỗ trợ kiếm tra lần nữa.
Thích Vy thuận miệng nói: “Lúc đó ta nghĩ nói không chừng ngày sau cần dùng nên đã làm nhiều một chút”.
Ban đâu Cơ Vấn Thiên còn chưa kịp phản ứng, nhưng ngay sau đó, hắn hùng hố bước vào phòng, trực tiếp đóng sập cửa lại rồi dùng thân thể áp người nàng vào sát tường, dùng giọng điệu nguy hiếm hỏi: “Sau này… cần dùng hử? Dùng như thế nào? Đừng nói là nàng chuẩn bị cho ta đấy nhé!”
“Hờ?”, Thích Vy sững sờ, chuyện quái gì thế này?
Cơ Vấn Thiẽn nhận định sự im lặng của nàng là cam chịu, hắn tức đến ngứa răng: ‘Từ đâu mà nàng cho rằng bổn vương cần phải dùng đến loại thuốc viên này hử?”
Một từ “bốn vương” ngay lập tức gióng lẻn hồi còi báo động trong đầu Thích Vy!
Trẽn cơ bản, mỗi lần Cơ Vấn Thiên mớ miệng tự xưng “bốn vương” đồng nghĩa với việc tẽn đáng ghét này sắp… động dục rồi!
“Không phải, ta không có, ngươi đừng nói mò, ta nói ngươi không được khi nào chứ? Ngươi đừng có đối chiếu lung tung kiếu đó!”, Thích Vy thấy hắn ngày càng dán sát ngực mình, nàng dùng sức đấy ra, trợn trừng mắt nói:
‘Ta nói cho ngươi biết, đừng có cố ý kiếm cớ sờ mó ta, ta không thích như vậy đâu!”
Cơ Vấn Thiên vần tiếp tục hà hơi bẽn tai nàng: “Vậy nàng thích như thế nào? Nói cho bổn vương, bổn vương sẽ thỏa mãn nàng”.
Cái rắm ấy!
Thích Vy lườm hân: ‘Ta không thích thế nào cả, mau tránh ra, nếu không tránh ra, ta sẽ trờ mặt thật đấy!”
Cơ Vấn Thiẽn lơ đểnh: “Nàng định trờ mặt như thế nào?”
Thích Vy biết cái tên này vốn không sợ ngân châm của nàng, nẻn nàng dứt khoát dùng chiêu khác: “Viên bố thận quả thật không phải chuần bị cho ngươi, nhưng nếu ngươi muốn, chỗ ta có viên đoạn tử tuyệt tôn, cam đoan uống vào một phát sẽ lãnh cảm hết đời, có muốn thử không? Hứ?”
Cơ Vấn Thiên:
Thuốc tốt như vậy nên đế cho người khác đi, hản không có phúc “tiêu thụ”.
Đoàn người chỉ dừng lại ớ việt Thành một ngày rồi tiếp tục lẽn đường, tuy nhiên, dược liệu vừa hái cần phải xử lý sơ một lượt, có lẽ là phải nán lại Ninh Thành ít nhất là hai ngày.
Trong hai ngày này, Thích Vy dần Cơ Vấn Thiên đi dạo khằp thành, tìm đến các tiệm thuốc trong thành xem xem cỏ thế đầu cơ mấy loại dược liệu tốt hay không, đồng thời cũng mua một ít quà vặt ờ mấy cái gánh ven đường có mùi vị không tệ đế thay đối khấu vị. Sau đó. Thích Vy dường như lơ đểnh dẩn hắn đi theo một hướng có mục đích.
Sau khi phát giác, Cơ Vấn Thiên không khỏi tò mò: “Cỏ bệnh nhản cần phải kiếm tra lại à?”
“Không có”, Thích Vy tiếp nhận khăn tay từ Thanh Đại, lau sạch miệng: “Đến gặp một người”.
Cơ Vấn Thlẽn liếc thấy thái độ có hơi khác lạ của Thanh Đại và Nam Tinh khi nghe thấy những lời này, trực giác nói với hán người mà Thích Vy muốn gặp có mối quan hệ không bình thường với nàng.
Nhưng hắn nhớ trước kia, khi hân lệnh cho ám vệ đến Ninh Thành điều tra tin tức thì dường như chưa từng phát hiện có người nào đối nghịch với Thích Vy, hoặc gảy râc rối cho nàng.
Mãi đến khi đi đến cạnh một con hẻm nhỏ thuộc khu dành cho thường dân, vừa khéo tròng thấy một ngôi nhà mớ rộng cửa, nơi đó vô cùng ầm ĩ, dường như là trượng phu đang dạy dồ
thê tử của mình.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!