Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 463

Lục Vu kinh ngạc trợn tròn mắt:” Ta đúng là nhất thời tò mò mới leo lên trên xe chở nước xem thử, nắp thùng nước đó nhỏ xíu như thế, ta mà leo vào được là hay rồi. Chẳng qua, sao Cẩm Ngu quận chúa lại thấy được? Ta đi ngang qua cổng Kiêm Gia Điện, thấy ngươi đang ngồi trong sân nghỉ ngơi. Mắt ngươi không thấy được, sao có thể đi theo ta xa như vậy?”

Hơi khựng lại, không đợi Cẩm Ngu biện hộ, nàng đã ra ý hiểu rõ:” Ta biết rồi, ta nghe nói ngươi đã ngưỡng mộ Am bạt vương tử từ lâu, sợ ta cướp mất cơ hội hòa thân lần này, cho nên ngươi tự tạo ra lời đồn ta đã tự xuất cung. Nếu làm thế, phụ hoàng ta chỉ có thể cho ngươi đi hòa thân ở Mạc Bắc!”

Lần này, Cẩm Ngu càng không có lời gì để nói. Nàng đã láng máng hiểu được, mình trúng kế rồi.

Lãnh Băng Cơ và Lục Vu hợp tác đào một cái hố, sau đó dẫn dụ mình cắm đầu xuống dưới, không bò lên nổi.

Ánh mắt mọi người trong điện nhìn nàng cũng đầy ẩn ý sâu xa.

Hôm nay, nàng thừa nhận khôi phục thị lực thì đây chỉ là một sự hiểu lầm, không thừa nhận thì đây là tung tin đồn thất thiệt để hãm hại công chúa. So sánh hai điều này với nhau, cái nào nhẹ cái nào nặng?

Hơn nữa, trong nội tâm nàng vẫn còn hy vọng mình sẽ may mắn. Cho dù mình khôi phục thị lực thì thế nào? Trong việc hoà thân này nàng chỉ là người thay thế, tuy trên người Lục Vu toàn là thịt mỡ, nhưng nàng là công chúa đường đường chính chính, mình chẳng qua chỉ là một quận chúa được ngự phong mà thôi. Chỉ cần là người bề trên thông minh đều hiểu được, địa vị của hai người chênh lệch cách xa.

Trong lúc nàng do dự, cung nhân đã đưa thứ mà Lãnh Băng Cơ cần dùng cho nàng, nước mắt trâu thì dễ, nhưng thời tiết này lá liễu tươi khó tìm, nên chậm trễ một chút.

Lãnh Băng Cơ cầm trong tay, nhìn Cẩm Ngu với ý vị sâu xa:” Ta thấy chắc là Cẩm Ngu quận chúa không cần cái này nữa đúng không? E rằng ta chỉ vẽ vời thêm chuyện”

Rõ ràng Cẩm Ngu có phần sợ hãi, lùi về phía sau hai bước, giơ tay che mắt lại, nàng còn không biết nên lấy cớ gì cho việc khôi phục thị lực.

“Sao cái này lại có tác dụng được? Ta không muốn, không muốn!”

Nàng càng sợ hãi, Lãnh Băng Cơ càng tin tưởng chắc chắn rằng thứ này nhất định có tác dụng! Bốc thuốc đúng bệnh!

“Giấu bệnh sợ thầy cũng không tốt lắm”  Vẻ mặt Lãnh Băng Cơ vừa cưng chiều lại bất đắc dĩ lắc đầu với Cẩm Ngu:” Muội muội đã lớn như vậy rồi, sao còn giống tiểu hài tử vậy?”

Lục Vu đứng một bên nhìn, bất chợt rùng mình một cái, Tam tẩu nhà mình không khỏi quá biết diễn rồi, vẻ mặt như từ mẫu ấy, người không biết e rằng sẽ nghĩ hai người tỷ muội, à không, mẫu nữ tình thâm chứ.

Quả thật, Lãnh Băng Cơ thấy hài tử nhà mình không nghe lời, lập tức trở mặt, trực tiếp dùng vũ lực.

Nàng mắt lanh lẹ đi lên hai bước, vươn tay bắt được bàn tay Cẩm Ngu đang che đôi mắt, đầu ngón tay bên tay khác thì nhúng một giọt nước trong chén trà rồi trực tiếp bôi lên mí mắt nàng.

Tay Lãnh Băng Cơ đã từng luyện tập, tất nhiên Cẩm Ngu không thể ngăn cản nổi, vật tay một mình nàng đối đầu với hai nàng cũng không thành vấn đề.

Cẩm Ngu lại vội vàng không kịp chuẩn bị, sợ hãi kêu một tiếng thê thảm, lập tức che mắt, khom lưng gục xuống:” Đau quát Đau chết mất!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!