Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 431

“Còn không phải sao?”  Lãnh Bằng Cơ nghĩ đến suy đoán của chính mình, nghiêm túc nói:” Ta nói cho chàng biết phụ hoàng là một lão già rất xấu tính!!! Ông ấy.”

Mộ Dung Phong cúi đầu, dùng mỗi chặn miệng nàng, khiến cho nàng đành phải nuốt xuống nửa câu còn lại.

Một người không mời mà đến, bất thình lình bước vào.

Lãnh Băng Cơ đẩy dùng sức đẩy mạnh hắn ra, đây là trong hậu cung, nhiều người ra vào, bị người khác nhìn thấy rất xấu hổ, làm sao có thể ôm hôn mọi lúc mọi nơi?

Mộ Dung Phong nhanh chóng tạm buông tha cho nàng, sau đó cúi đầu nhìn về phía nàng nháy mắt ra hiệu, rõ ràng là đang muốn ám chỉ điều gì đó.

Ở phía sau lưng, có người nào đó họ nhẹ. Khi Lãnh Băng Cơ nghe thấy âm thanh này, nàng không khỏi phát run.

Mỗi lần nói xấu sau lưng luôn bị bắt quả tang, lần này là muốn lấy mạng nàng mà, sao lại có thể bị lão Hoàng đế nghe thấy.

Nàng ngượng ngùng cười cười, quay mặt đi, nhìn về phía lão Hoàng đế, nặn ra một nụ cười:” Phụ hoàng.”

Sau khi thấy ba người xuất hiện ở cửa, nàng lập tức rùng mình, đứng phía sau không chỉ có Hoàng đế, mà còn cả Thẩm Phong Vân và Lãnh Tướng.

Toàn bộ việc làm của nàng nãy giờ, vậy mà lại bị nhìn thấy hết.

Thẩm Phong Vân lén lút nháy mắt ra hiệu với nàng, nói với nàng rằng nàng đã bị bắt gặp, không cần phải giãy dụa vô nghĩa.

Quả thực, mặt lão Hoàng đế căng như khúc gỗ, dựng rấu trừng mắt nhìn chằm chằm vào nàng.

“Trẫm, cái lão già xấu tính này thì thế nào?”

Có vài lời, chỉ có thể mắng thầm trong lòng, ai dám nói ra…

Lãnh Băng Cơ khó khăn nhếch khóe miệng:” Phụ hoàng, chắc là người nghe nhầm rồi? Ý ta nói là phụ thân ta là một lão già rất xấu tính”

Vào những thời khắc quan trọng, nàng thường đem phụ thân ra làm lá chắn.

Lãnh Tướng ở bên cạnh bị dọa đến nổi cả người đều toát mồ hôi, nghe nhi nữ mắng mình như vậy, còn liên tục lấy mình ra làm lá chắn:” Đúng, đúng, thần cũng nghe thấy vậy, đứa nhi nữ bất hiểu này, ngay cả phụ thân của nàng, là thần, mà cũng dám mắng…Là thần không biết cách dạy con, xin hoàng thượng thứ tội”

Hoàng để khẽ hừ một tiếng:” Ngươi đừng giở trò che chở cho nàng. Vừa rồi ta nghe nàng mắng chửi trơn tru như vậy, chắc ngày thường trong lòng cũng mắng chửi trẫm không ít. Không phải trẫm chỉ mới nhất người mấy ngày, gặm vài ổ bánh ngô thôi sao. Chạy đến cáo trạng trước mặt Thái hậu thì không tính, vậy mà còn khua môi múa mép với Phong nhi”

Tất cả mọi người, không một ai biết là Hoàng để đang thực sự lo lắng, hay giả vờ tức giận.

Thừa tướng lo lắng không yên, chính trực khiển trách Lãnh Bằng Cơ:” Ngươi còn không mau dập đầu nhận lỗi với hoàng thượng?”

“Băng Cơ biết tội, sau này không dám nói hươu nói vượn nữa”

Lãnh Bằng Cơ lấy từ trong tay áo ra một cuộn băng dính,” Ken két”  một chữ thập, liền nhanh nhện phong ấn miệng mình lại.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!