Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 392

Hoàng đế nhìn nàng từ trên cao xuống bằng ánh mắt lạnh lùng: “Người tới, bắt ả yêu nghiệt này lại, ném vào thiên lao cho trẫm!”

Sét đánh ngang tại!

Lúc bấy giờ, trong lòng Lãnh Băng Cơ cảm thấy vô cùng bối rối, vị công đa anh minh thần vũ nhà cô thế mà lại bị chút chiêu hèn kế mọn này che mắt ư? Nàng vô tội mà, không giúp nàng đòi lại công đạo thì thôi, sao còn nã pháo về phía nàng chứ?

Lãnh Băng Cơ như lạc vào sương mù, nói cũng không ra hơi: “Phụ hoàng, không đúng, phụ hoàng, Băng Cơ bị oan uổng”

“Cả hoàng cung đã bị người làm cho nhân tâm hoảng sợ, ngươi còn nói mình bị oan?” Hoàng đế hạ giọng quát hỏi.

“Ngay cả cửa Kiêm Gia Điện con cũng chưa bước ra nửa bước, thị vệ gác cửa có thể làm chứng!” Lãnh Băng Cơ nói chắc như định đóng cột.

Đúng là nằm không cũng dính đạn mà!

“Nhưng người không phải là người bình thường, người muốn ra vào hoàng cung sẽ rất dễ dàng” Bà bà tốt bụng đào ngay một cái hố sau lưng nàng.

“Tử bất ngữ, quái lực loạn thần.

Loại chuyện hạt giống tưởng tượng này sao có thể coi là thật được chứ? Phụ hoàng anh minh sáng suốt, càng không nên để bị người khác làm cho mê mụi”

Hoàng để hơi cúi người: “Trẫm thật sự không tin vào chuyện ma quỷ hoang đường, nhưng mà, trẫm tin Trùng cổ.

Trẫm đã nhiều lần tiếp xúc với người Nam Chiếu, hiểu rõ sức mạnh của loại Trùng cổ này, tuyệt đối không phải là vô căn cứ”.

Mãi một lúc Lãnh Băng Cơ vẫn không hiểu lời nói của Hoàng đế có ý gì, tại sao bản thân mình lại có liên quan đến Nam Chiểu? Quẳng tám cây sào cũng không tới à nha?

Hoàng đế lấy ra một mảnh giấy từ trong tay áo, ném vào tay nàng: “Giải thích rõ ràng cho ta, mảnh giấy này có ý gì hả?”

Lãnh Băng Cơ kinh hoàng mở mảnh giấy ra, cả người đều căng thẳng, còn căng thẳng hơn.

so với lần đầu nhận được thư tình của nam sinh nữa, trái tim nhỏ bé của nàng đập liên tục “thành thịch”.

Nhận lấy và mở ra, vừa nhìn đã chết lặng.

Mảnh giấy này không phải mảnh giấy nào khác lạ, nó chính là mảnh giấy ngày hôm đó đưa cho con khỉ già đó, để nó đưa cho Vụ phó tướng.

Bên trên mảnh giấy cũng không viết nhiều chữ, chỉ là bào Vu phó tướng nhanh chóng bắt lấy Na Trát Nhất Nặc, ngàn vạn lần đừng để nàng ta rời khỏi Thượng Kinh.

Thế nào lại chạy đến tay Hoàng đế rồi?

Quả thật, dịch vụ vận chuyển này không chuyên nghiệp chính là không được, dễ dàng thất lạc thư.

Con khỉ đó không đáng tin cậy, Vụ phó tướng càng không đáng tin cậy.

Hoàng để nhìn thấy nàng giương mắt chữ a mồm chữ o, nhất thời hừ lạnh một tiếng: “Thật sự đem hoàng cung của trẫm biến thành chợ rau rồi đúng không? Ngay cả một con khỉ cũng có thể đi đi lại lại một cách tự do như vậy.

Còn muốn ăn cái gì, trẫm thấy, cứ đưa con vào nhà lao ăn mấy bữa cơm nhà lao đi”

Lãnh Băng Cơ kêu lên một tiếng đầy cay đắng.

Lão già này của Bạch gia thật không dễ bị lừa, đúng là cáo già xảo quyệt.

Hoàng để thấy nàng thường ngày mồm miệng lanh lợi, nhưng lúc này lại không nói một lời nào, thì tự dưng lại nổi giận.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!