Chương 331
Lúc trước đã nghe nói đến rồi, Lãnh Băng Nguyệt và phủ Thượng Thư đi qua đi lại khá là mật thiết. Trên phủ có một nha đầu thường xuyên ra ra vào vào Tử Đằng tiểu trúc, nên có thể chính là nàng ta.”
“Vậy thì nàng ta đến làm cái gì?”
Đại Mạt lắc lắc đầu nói: “Điều này thì không biết, mỗi lần đi đến Tử Đằng tiểu trúc, Lãnh Băng Nguyệt đều đuổi hết những người ở trong viện đi.”
Cẩm Ngu nhìn chằm chằm về phía hai người đang rời đi: “Xem ra, cái mắt mù như thế này vẫn có chỗ tốt, ít nhất là, một ít yêu ma quỷ quái, sẽ ở trước mắt ngươi mà không kiêng nể gì cả, sẽ lộ ra bộ mặt thật. Chứ không phải là Lãnh Băng Nguyệt này không chịu nổi cô đơn lạnh lẽo, thế nên mới cùng một đứa nha hoàn có giao tình nào đó không thể đưa ra ánh sáng à?”
“Nghe nói, ở bên trong rất nhiều cổng lớn, có không ít những loại nữ nhân đang làm những cái hoạt động kinh tởm, dơ dáy, đã thấy nhưng không thể trách được.”
“Trước đây chỉ từng nghe nói, chưa từng gặp qua, hôm nay vậy mà lại có thể tăng thêm kiến thức rồi. Không thể ngờ là Lãnh Băng Nguyệt này vậy mà loại hàng sắc như thế. Khó trách Tri Thu kia chả qua là nha đầu thông phòng cho biểu ca mà thôi, nàng ta còn thẹn quá hóa giận, hạ độc thủ nữa. Hôm nay cái người này cao cao gầy gầy, có chút giống với nam nhân.”
“Đúng vậy, xem cái thân ảnh đó, cả cái nhất cử nhất động kia nữa, hiển nhiên phải là một tiểu thái giảm ở trong Kiêm Gia Điện, không phải nam cũng chả phải nữ.”
Cẩm Ngu ý vị thâm trường mà cười lạnh: “Thái giám? Ta có phải là nên chiếu cố bọn họ một chút không?”
“Linh bà đã dặn dò rồi, nói mắt của quận chúa ngài vừa mới khỏi thôi, nhất định phải chú ý dưỡng thật tốt, ngàn vạn lần đừng có hành động thiếu suy nghĩ.”
Cẩm Ngu giơ tay lên, quơ quơ ở trước mặt mình: “Một Lãnh Băng Nguyệt nhỏ bé như thế, còn đáng để ta phải động tay động chân hả? Nàng ta vẫn chưa xứng.”
Đại Mạt gật gật đầu: “Linh bà còn nói, những ngày này, bà ta gặp phiền phức ở chỗ nào đó, thân mình còn chưa lo xong, cầu quận chúa cho bà ta một chỗ để dung thân.”
Cẩm Ngu nhíu nhíu mày, có chút không vừa ý: “Nói với bà ta, Lãnh Băng Cơ bây giờ đang sống ở trong sơn trang, nhưng mà là cơ hội tốt ngàn năm có một lần, bảo bà ta ngàn vạn lần đừng có bỏ lỡ. Sau khi sự việc đã thành rồi, bổn quận chúa sẽ nghĩ cách để sắp xếp cho bà ta hồi cung tránh né một thời gian.”
Đại Mạt nhẹ nhàng nói một tiếng: “Tuân lệnh.”
Cẩm Ngu khẽ mỉm cười: “Vậy bây giờ ta sẽ có bổn sự đi nhìn mặt của nha đầu này một cái.”
Tử Đằng tiểu trúc.