CHƯƠNG 199: LƯƠNG THỊ TRUY CỨU.
Lương Thị tiến vào, vẫn chưa khiến bất kỳ ai chú ý, bởi vì nếu trong phủ có yến hội hoặc liên hoan gì, bà ta luôn là người bận rộn nhất.
Nhưng lúc này, bà ta lại đi thẳng vào trong rồi ngồi xuống chỗ ngồi, sau đó hỏi Hạ thừa tướng: “Đúng rồi, tướng gia, chuyện hỏa hoạn ở phòng bên hôm đại hôn đã điều tra rõ ràng chưa?”
Tấn Quốc công không ngờ rằng bà ta sẽ đột nhiên nhắc đến chuyện này, khuôn mặt hơi trâm xuống, quát lớn: “Nhị phu nhân, hôm nay không thích hợp nhắc đến chuyện này, để sau lại nói.” Lương thị lại khẽ cười, trong nụ cười tươi lại lộ ra mấy phần ý lạnh: “Sao lại không ổn? Thừa dịp hôm nay mọi người có mặt đông đủ, cũng nên nói đến chuyện này đi thôi.”
Tây Môn Hiểu Nguyệt nhìn Tây Môn Nhị Gia, chuyện này lúc sau Tây Môn Nhị Gia mới biết, bởi vì lúc sau nàng ta mới kể lại cho hắn, nói hắn nhịn xuống chuyện này, Hạ thừa tướng sẽ đề cử hắn làm Hộ bộ thị lang.
Tây Môn Nhị Gia trở về nhà nói với Tấn Quốc công, Tấn Quốc công rất vừa lòng với quyết định của Tây Môn Hiểu Nguyệt, bởi vì Hộ bộ thị lang là chức quan béo bở, một năm có thể thâm hụt đi kha khá tiên.
Quan trọng là Hộ bộ thị lang có thể thăng chức rất nhanh, Hộ bộ thượng thư đã đến tuổi nhất định, chỉ cần có Hạ thừa tướng giới thiệu, chức vụ Hộ bộ thị lang này chỉ là tạm thời, Hộ bộ thượng thư mới là mục đích cuối cùng.
Lâu lắm rồi gia tộc của Tấn Quốc công không có người lên được chức quan nhị phẩm. Thượng thư chính là nhị phẩm, quả thực là một bước nhảy vọt đối với phủ Quốc công.
Lão đại chắc chắn là không có tiền đồ gì, lăn lộn hai mươi mấy năm cũng chỉ làm được một chức quan nhàn tản ở nha môn, ông ta chỉ ngóng trông có một người có thể xuất đầu, đừng nói hy sinh Lương thị, cho dù là phải hy sinh lão đại, ông ta cũng đều nguyện ý.
“Tướng gia, điều tra như thế nào rồi?” Lương thị thấy ông ta không trả lời bèn hỏi lại.
Vẻ mặt Hạ thừa tướng phức tạp: “Nhị phu nhân không cân sốt ruột, việc này đã giao cho nha môn đi điều tra, tuy nhiên bước đầu kết luận có lẽ là ngoài ý muốn.”
Lương thị cười lạnh một tiếng: “Nếu có người ở nha môn điều tra thì nên tới hỏi thiếp thân mới đúng, dù sao thiếp thân mới là người ở trong đám cháy cùng đại tiểu thư nhà họ Hạ ngày đó.”
Mọi người nghe được lời này, lập tức kinh ngạc. Việc xảy ra hỏa hoạn ở tướng phủ trong ngày đại hôn đó, mọi người ở đây đều biết, bao gồm cả Thái bảo.
Tuy nhiên, vì chỉ có một thi thể được mang ra khỏi đám cháy, cuối cùng được chứng thực là Hạ Đoàn, vê phần Hạ Thương Mai và Lương thị, mặc dù có người nói các nàng cũng ở bên trong, nhưng lúc lửa sắp được dập tắt, Hạ Thương Mai lại xuất hiện, cho nên rất nhiều người cho rằng , họ đã rời khỏi phòng bên khi ngọn lửa bắt đầu.
Lão phu nhân nghe lời nói của Lương thị xong thì biết sắp có chuyện không ổn, Lương thị muốn phản.
Bà ta vội vàng hòa giải: “Được rồi, hôm nay là ngày tốt, khó được dịp mọi người tụ tập đông đủ dưới một mái nhà, vả lại Thái bảo đại nhân cũng đến đây, không cần nói những chuyện không thoải mái.”
Tấn Quốc công liếc xéo Lương thị một cái, tỏ vẻ ông ta rất không hài lòng: “Người đi xuống xem ngọ thiện đã chuẩn bị thế nào rồi?
Chuyện trong phủ vốn là do ngươi trông coi, luôn khéo léo, nếu hôm nay con dâu lại mặt, không thể để phủ Quốc công mất mặt được.”
Tấn Quốc công đây là khen ngợi Lương thị trước mặt mọi người, bà ta vốn luôn biết giữ mặt mũi, nghe xong lời này hẳn là sẽ biết đúng mực.
Nhưng mà hiển nhiên hôm nay Lương thị là dầu muối không ăn, bà ta ngẩng đầu, nhìn thẳng Tây Môn Hiểu Nguyệt: “Lúc phòng bên bốc cháy, ta đang chuẩn bị quà đáp lễ với đại tiểu thư nhà họ Hạ, nhưng mà nói đến cũng thật kỳ quái, từ lúc ta uống một ly rượu của nha hoàn bên cạnh lão phu nhân, lập tức cảm thấy toàn thân vô lực, sau khi vào phòng, ngay cả đứng cũng đứng không vững, người nói điều này có kỳ lạ không?”
Lão phu nhân đột nhiên kinh ngạc: “Nhị phu nhân đang nói cái gì thế? Là nói lão nhân hạ độc sao?”
Lương thị cười lạnh: “Lão phu nhân đừng ăn ốc nói mò, dù sao ngoài uống rượu ra thì tôi còn ăn rất nhiều đồ ăn khác nữa.”
Thái bảo đại nhân biết nhân phẩm của Lương thị, là nữ tử mạnh mẽ không khuất nhục cái ác, nhưng lại luôn vô cùng giữ thể diện cho phủ Quốc công, đối với bà ta mà nói, toàn bộ phủ Quốc công chính là toàn bộ mọi thứ của bà ta, thế nhưng hôm nay nàng ta lại không cần thể diện này, chẳng lẽ thực sự có ẩn tình gì?
Tuy nhiên, ông ta luôn luôn trâm ổn, cho nên hiện giờ chỉ nhìn Lương thị chứ không nói chuyện, chậm rãi đợi chuyện tình tiếp diễn.
Tây Môn Hiểu Nguyệt nhỏ nhẹ nói: “Nhị thẩm, có phải ngài hiểu lầm gì Hiểu Nguyệt không? Chuyện hỏa hoạn thật ra chỉ là ngoài ý muốn, ai biết ống khói đột nhiên sập đâu? Tất cả mọi người đều không muốn xảy ra hỏa hoạn, hơn nữa không phải nhị thẩm cũng tránh được à?”
Lương thị hừ một tiếng: “Đúng là tránh thoát, nhưng các người có muốn nghe một chút xem ta tránh thoát thế nào không?”
Chuyện này, cả Hạ thừa tướng và lão phu nhân đều rất muốn biết, nhưng nhất định không phải muốn nghe ngay lúc này. Lão phu nhân nói với Tấn Quốc công: “Quốc công gia, đối với chuyện hỏa hoạn làm nhị phu nhân bị thương, lão thân cũng rất áy náy, nhưng chuyện này thật sự chỉ là ngoài ý muốn, không ai muốn hại nhị phu nhân cả.”
Nói xong, bà ta đứng dậy thi lễ với Lương thị: “Nhị phu nhân chớ trách, lão thân xin lỗi ngươi, thật sự là chuyện ngoài ý muốn, sức người khó có thể khống chế.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!