Nghe nàng ta nói vậy, mọi người ở dưới đài cũng ngửa cổ lên nhìn.
Mặc Hồi Phong cẩn thận quan sát Vân Đinh Lan một cái, chau mày trả lời: "Bổn vương thấy không có gì không ổn cả!"
Vân Đinh Lan là trắc phi, bộ giá y mặc trên người chẳng phải là màu đỏ hay sao? Chỉ là một bộ giá y, nhìn thế nào thì cũng rất rẻ tiền.
Chẳng lẽ, bây giờ Vương Phủ của họ đã nghèo đến mức ngay cả một bộ giá y cũng mua không nổi?
Lúc trước, Mặc Hồi Phong đã hạ lệnh tịch thu hơn một trăm vạn lượng bạc. Khoảng thời gian này, cuộc sống của họ quả thực rất túng quẫn, còn cho không hạ nhân nghỉ việc.
Nhưng mà Tần Tự Tuyết cũng có chút của riêng, còn có Tần Tướng phủ âm thầm tiếp tế cho họ, thật cũng không đến mức nghèo rớt mồng tơi.
"Bộ giá y này của ả, diễn trò gì đây chứ?"
Mặc Hồi Phong hỏi ngược lại: "Chuyện này chẳng phải do người lo liệu sao, bộ giáp này cũng do người sai người chuẩn bị mà?"
"Vương gia, thật ra cũng không trách thiếp được."
Tần Tự Tuyết biết Mặc Hồi Phong sẽ chất vấn lại, nàng ta sớm đã tìm lý do thoái thác rồi: "Vương gia cũng biết, tình hình hiện tại của Vương Phủ chúng ta như thế nào. Hôn lễ lần này, thiếp còn âm thầm bỏ vô thêm mấy chục lượng bạc."
Nàng ta ngước cằm lên: "Nói chung cũng không làm mất mặt của vương gia! Nhưng bộ giá y này..."
"Phụ hoàng ban thánh chỉ xuống quá gấp gáp, thiếp tìm đầu ra thợ may giỏi làm gấp một bộ giá y trong mấy ngày cơ chứ?"
Lý do này, cũng thật hợp tình hợp lý!
Vân Đinh Lan không nhịn được: "Vương phi nói rất có lý! Nhưng trước đó, rõ ràng là muội định tự mình chuẩn bị giá ý, là vương phi phái người đến thông báo, nói rằng Vương Phủ đã chuẩn bị xong giá y rồi. Thiếp tin tưởng vương gia, tin tưởng vương phi, nhưng không ngờ thứ mà vương phi chuẩn bị lại chính là cái này?"
Á giơ tay chỉ vào bộ sa y trên người mình.
Lúc sau nhìn lại về hướng Mặc Hồi Phong với vẻ mặt đầy oan ức: "Vương gia chàng nhìn xem, thiếp ăn mặc như vậy có thể ra ngoài gặp ai chứ? Cho dù phủ Quốc Công của bọn thiếp không sánh bằng Vương Phủ, nhưng cũng có tiền mua một bộ giá y mà! Huống hồ đây là do hoàng thượng tứ hôn, qua loa như vậy nếu để hoàng thượng phát hiện được thì..."
Ảgiơ ống tay áo lên lau nước mắt, muốn nói lại thôi.
Đối mày của Mặc Hồi Phong mỗi lúc một chau chặt lại. Cả Tần Tự Tuyết và Vân Đinh Lan đều có lý lẽ của riêng mình, ai cũng tự cho rằng mình đúng. Kẻ là đại lão gia như hắn cảm thấy cả hai phía đều đúng cả?
"Vương gia, hôm nay thiếp làm trễ giờ lành cũng là vì... không thể nào chui lọt vào bộ giá y này!"
Vân Đinh Lan vội vàng nói tiếp: "Nếu chuyện này bị người ta nhìn thấy, không chỉ chế nhạo Vương Phủ keo kiệt, thậm chí ngay cả thể diện của vương gia cũng sẽ không còn, cả kinh thành điều biết! Thiếp chỉ suy nghĩ cho vương gia thôi!"
Ảta che mặt khóc thút thít.
Tần Tự Tuyết nhìn ả với ánh mắt lạnh lẽo: "Vân Đinh Lan, diễn xuất của người thật không tệ. Đáng tiếc bây giờ chuyện mà bổn vương phi truy cứu không phải là chuyện làm lỡ giờ lành."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!