Đức Phi làm sao còn có thể vực dậy, cứ như vậy trở thành người cũ rồi?
Còn là một người cũ lớn tuổi!
Buổi chiều ngày hôm nay, Vân Quán Ninh tới phủ Chu Vương châm kim cho Mặc Vĩ, lại thuận đường đi đến Cố gia đón Viên Bảo. Vừa mới quay về Vương phủ, đã thấy Mặc Phi Phi chờ ở đại sảnh.
"Phi Phi, sao muội lại tới đây?"
"Thất tẩu."
Mặc Phi Phi đứng dậy, nhìn thoáng qua Viên Bảo đang nắm lấy tay nàng.
Nếu là ngày thường, nhìn thấy Viên Bảo, nàng ta sẽ yêu thích không nỡ buông tay, còn ôm nó rất lâu.
Nhung hôm nay, Mặc Phi Phi lại thờ ơ, giống như không quan tâm tới bất cứ điều gì.
Vân Quán Ninh lập tức VỖ VỖ cánh tay của Viên Bảo, ý bảo nó ra ngoài chơi trước.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Vân Quán Ninh nhìn nàng ta, tò mò hỏi.