Hai người họ ở chung rất vui vẻ.
Nam Cung Nguyệt chuyên tâm học cách thêu hai mặt, không hề nhắc đến chuyện khác.
Cho đến khi hoàng hôn buông xuống, nàng ta mới rời khỏi Minh Vương Phủ.
Nhưng còn chưa về Sở Vương Phủ, nàng ta đã bị Triệu hoàng hậu cử người mời đến Khôn Ninh Cung...
Trong lòng Nam Cung Nguyệt hiểu rõ, vì sao Triệu hoàng hậu lại cho gọi nàng ta vào cung.
Trên đường đi đã nghĩ được kế sách để ứng phó rồi.
Đúng như dự đoán.
Sau khi tiến vào Khôn Ninh cung, nàng ta còn chưa kịp thỉnh an đã nghe Triệu hoàng hậu nói tới: "Bổn cung nghe nói, hôm nay con tới Minh Vương phủ, để làm gì thế?"
"Hồi bẩm mẫu hậu, nhi tức tới Minh Vương phủ để học tập kỹ thuật thêu hai mặt."
Nam Cung Nguyệt đáp trả vô cùng tự nhiên.
Nhìn thấy nét mặt ngay thẳng đó của nàng ta không giống như là đang nói dối, Triệu hoàng hậu cười nhạo: "Thêu hai mặt?"
"Đứa ngu ngốc như Vân Quán Ninh kia, lại biết thêu hai mặt sao?"
Lúc trước, chuyện Vân Quán Ninh tặng cho Đức Phi tranh thêu hai mặt làm quà sinh thần, Triệu hoàng hậu cũng biết.
Nhưng mà bà ta chỉ cho rằng Vân Quán Ninh mua tranh đó từ nơi khác, cũng không phải là tự tay nàng thêu ra. Cho nên, không cần phải để tâm tới.
"Đúng vậy mẫu hậu, hôm nay Minh Vương phi dạy con rất nhiều."
Vừa nghe tới đây, Triệu hoàng hậu đã ngồi không được yên.
Bà ta chậm rãi ngồi dậy từ trên giường, cau mày nhìn Nam Cung Nguyệt: "Nàng ta quả thật biết thêu hai mặt?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!