Chương 739
Triệu Khương Lan giả vờ bất mãn: “Lão Lục, đệ đây là nói bản cung không đẹp? May mà ngày thường bản cung cảm thấy đệ có thể nói chuyện nhất, ai biết vừa mở miệng thì đã đắc tội tất cả mọi người chỉ trừ Hồng Mai ra”
Mộ Dung Bắc Tô vội chấp tay xin lỗi: “Là đệ đệ miệng vụng, tẩu chớ trách”
Có hẳn đoàn tử vui vẻ này quấy rầy, mọi người càng cười đến không ngớt, thời gian trôi qua cực nhanh.
Không bao lâu, Dịch Chân liền dẫn người tiến đến đón dâu.
Hôm nay đại hỉ, “Lan Tâm” cũng đóng cửa tiệm, Tiểu Dương và Nhóc Mập cùng sang đây đón dâu.
Nhưng hôm nay cửa của Thần vương phủ làm sao vào dễ dàng như vậy, ước chừng bố trí vài trạm gác cửa, Dịch Chân bọn họ bỏ ra sức lực rất lớn, mới có thể đi vào nội viện.
Lúc này lâm thời còn nhiều hơn một Mộ Dung Bắc Tô người xem náo nhiệt không chê chuyện lớn này, lại tăng thêm độ khó cho bọn hắn vượt qua, qua giờ Ngọ, Dịch Chân cuối cùng mới gặp được vợ.
Đều nói cô dâu xuất môn phải được huynh đệ trong nhà cống ra ngoài, hai chân không thể chạm đất.
Hồng Mai không có người thân, nhưng mà lúc ở vương phủ, rất được Đông Diêu quan tâm, Đông Diêu còn tự đề cử mình làm ca ca.
Gần đến giờ xuất môn, Đông Diêu cống Hồng Mai ổn định trên lưng, đưa lên kiệu hoa.
Đãng sau một trận khua chiêng gõ trống, vang một đường.
Sau tân nương còn có xe ngựa của vài vị ‘Vương gia theo sau, ngay cả Mộ Dung Bắc Hải cũng phá lệ đến tham gia náo n Dân chúng đều bàn luận, còn tưởng rằng là tiểu thư quan gia nhà ai xuất giá.
Không ngờ là người vương phủ, ngay cả Hồng Vân cũng dẫn theo La Kiều Oanh cùng nhau xuất hiện chúc mừng.
La Kiều Oanh ngày thường qua lại thân thiết với Triệu Khương Lan, ngay cả nha hoàn thiếp thân dẫn theo cũng cảm thấy thân thiết với nàng ta, hơn nữa ở nhà buồn khó chịu hết sức, tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Hiện giờ Mộ Dung Bắc Tô nhìn thấy Vân đã có thể bình chân như vại, hãn có lễ đánh tiếng chào hỏi, lại mỉm cười với La Kiều Oanh.
La Kiều Oanh cười lại, ngược lại hai người thoạt nhìn quan hệ rất tốt.
Đã đến giờ lành, Dịch Chân cẩn thận từng li từng tí đỡ Hồng Mai đi đến chính đường bái đường.
Hỉ bà bà ở bên cạnh lên giọng nhắc nhở nói: “Nhất bái thiên địa”
Bọn họ cùng cúi đầu với thiên địa Lại nghe đến: “Nhị bái quý chủ”
Hai người nhất tề cúi đầu với Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bäc Uyên.
Điều này làm cho phu phụ Triệu Khương Lan rất là kinh ngạc.
Ban đầu hẳn là phân đoạn bái cao đường, nhưng mà người thân của bọn họ cũng không còn, đã không có cao đường, liền thương lượng bái ân nhân.
Triệu Khương Lan võ đầu: ‘Ai nha, đã quên chuẩn bị tiền lì xì”
Lập tức cười vang.
Sau khi tiểu phu thê đối bái xong, liền có thể đưa vào động phòng.
Khóe miệng Dịch Chân chỉ không ngừng cong lên, hận không thể bây giờ liền vén khăn trùm đầu Nhưng mà những khách nhân đều đang ở bên ngoài, hẳn ta còn phải đi ra ngoài tiếp đãi.
Hắn ta liền nhẹ giọng trấn an Hồng Mai: “Phu nhân, ta đi ra ngoài, nàng chờ một lát.
Trên bàn có trái cây điểm tâm, nếu đói bụng nhất định phải ăn một ít, đừng để bị đói”
Hồng Mai bị một tiếng phu nhân này của hẳn ta này gọi đến mặt đỏ tai hồng, cúi đầu không lên tiếng.
Dịch Chân lưu luyến đi ra ngoài.
Chỉ là không thể thiếu bị khách khứa cả sảnh đường trút không ít rượu, không bao lâu đã hơi say.
Triệu Khương Lan làm người nhà mẹ đẻ của Hồng Mai cũng không thể dung túng nhóm người này làm càn: ‘Ai ai, các ngươi được rồi đấy, đợi lát nữa người ta còn phải đi vào uống chén rượu giao bôi động phòng, đừng khiến hắn say”