Chương 672
Nàng ta cư nhiên dám nói mình nói oan cho nàng ta, thật không có thể diện mà.
“Tối hôm qua, Hồng Mai lo lắng muốn tiến vào xem ngươi như thế nào, nhưng lại bị người của Lâm Linh Nhi chặn lại. Rồi sau đó, Hồng Mai còn nghe được bên trong phát ra những âm thanh ái muội, vậy nên mới không dám quấy rầy ngươi.”
Mộ Dung Bắc Hải lập tức ngẩng đã “Không có khả năng! Ta luôn khống chế bàn thân, tuyệt đối không chạm vào nàng.”
“Nhưng Lâm Linh Nhi kiên trì nói ngươi đụng chạm nàng ta, nàng ta nói rất chân thực, sáng sớm hôm nay còn đệ khăn con tiến cung. Tóm lại, hiện tại mẫu hậu nhất định đã kết luận, ngươi đã viên phòng cùng nàng ta rồi: Hắn vô cùng mệt mỏi Ngàn tính vạn tính, không ngờ răng nữ nhân đó lại không biết liêm sỉ như vậy.
Triệu Khương Lan thở dài: “Bây giờ ngươi định làm thế nào?”
Dựa theo ý tứ trong cung, chỉ sợ cho dù Lâm Linh Nhi thật sự dùng thù đoạn hạ lưu đó, nhưng nhiều nhất Viên hoàng hậu chỉ là không vừa lòng, cũng sẽ không làm gì Lâm Linh Nhi.
Dù sao Viên hoàng hậu vẫn hi vọng Mộ Dung Bắc Hải có thể có con nối dõi tông đường.
Trong tình huống hắn không phối hợp như vậy, Lâm Linh Nhi có thể nói bản thân mình là bất đắc dĩ.
Muốn bỏ Lâm Linh Nhi là chuyện không có khả năng.
“Ta sẽ giáo huấn nàng ta.”
“Hôm nay ta tự chủ trương an bài cho.
ngươi như vậy, có thế khiến ngươi khó xử hay không?”
Lúc đó Triệu Khương Lan cũng bị chọc tức.
Thân thể của Mộ Dung Bắc Hải là do nàng từng chút từng chút điều trị thông thuận.
Ngay cả ngày thường hắn cái ăn cái gì, Triệu Khương Lan đều chú ý, thế nhưng Lâm Linh Nhi này lại không có mắt, cũng dám cho.
hẳn dùng thuốc có tính kích thích mạnh như vậy!
Vậy thì làm sao nàng có thể nhẫn được.
Mộ Dung Bắc Hải dịu dàng nhìn nàng: “Không sao đâu, lúc trước ta đã từng nói, những chuyện trong phủ của ta, ngươi có thể tự mình làm chủ. Khụ khụ, đừng nói nàng ta chỉ là một sườn phi nho nhỏ, địa vị không thể so với ngươi, nhưng cho dù nàng ta là Vương Phi đi chăng nữa thì ngươi cũng có thể sai bảo nàng ta”“
Triệu Khương Lan vội vàng xua tay: “Đừng đừng, ta cũng biết trong lòng ngươi không có nàng nên mới dám an bài như vậy, chờ đến ngày nào đó ngươi tìm được người trong lòng, cũng không cần quan tâm đến ta”
“Ta lại kê cho ngươi một ít thuốc điều trị, những ngày này ngươi chỉ nên dùng liều lượng thấp, phòng khi tình huống sức khỏe không khỏe”
Triệu Khương Lan đưa phương thuốc qua, lại không yên tâm chẩn mạch cho hän, biểu tình trên mặt vẫn không tốt lắm.
Mộ Dung Bắc Hải sờ sờ đầu nàng: “Vất vả cho ngươi rồi.”
Chờ Triệu Khương Lan vừa đi, Mộ Dung Bắc Hải gọi lão quản gia đến, hối: “Sườn phi đâu?”