Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vương Phi Bướng Bỉnh là Thần Y - Triệu Khương Lan

Chương 383

Thấy Triệu Khương Lan không chút dao động, Mộ Dung Bắc Uyên lại càng thêm sốt ruột.

“Nàng ấy đột nhiên tìm tới khóc lóc thương tâm như đứt từng khúc ruột, cho dù ta có nhẫn tâm cũng không thể nào đẩy nàng ta ra. Dù sao thì bệnh này của nàng ấy cũng vì ta mà có”

Triệu Khương Lan trừng mắt nhìn hắn: “Buông ta ra” “Vương phi”. “Huynh chạm vào nàng ta còn tới động vào ta, bẩn muốn chết!” Triệu Khương Lan nói xong cũng phát hiện ra lời này tràn ngập ý ghen tuông. Nhưng nàng lại không chút ngại ngùng, nàng chính là đang ghen, không thèm quan tâm hắn có lý do gì. Mộ Dung Bắc Uyên sửng sốt, ngại ngùng sờ mũi, ngoan ngoãn buông lỏng tay. Hắn liếc mắt nhìn Giang Dương một cái, Giang Dương lập tức hiểu ý.

“Vương phi, vương gia thật sự rất khó xử. Trắc phi gần như bổ nhào vào ngày ấy, hiện giờ hành động của ngài ấy không tiện, lại không thể dùng sức lớn. Huống hồ trắc phi vẫn luôn nói khó chịu, nàng ấy dù sao cũng có thân phận trắc phi, còn không ngừng nhấn mạnh do năm đó cứu người nên mới bị bệnh. Vương gia lại là người trong tình trọng nghĩa, thật sự không thể tàn nhẫn được”.

Triệu Khương lan cười lạnh: “Cho dù nàng ta nhiều chuyện, cũng chỉ là tiện tay cứu huynh. Chuyện này đặt lên người khác thì cũng sẽ ra tay cứu giúp thôi. Nàng ta cứ lấy chuyện này ra để trói buộc tình cảm huynh, bao nhiêu năm cũng không chịu buông bỏ, đúng là không biết xấu hổ”

Gianh Dương chỉ đành giải thích rõ ràng bệnh tình của nàng ta cho Triệu Khương Lan. Triệu Khương Lan nhíu mày lại, luôn cảm thấy triệu chứng này của nàng ta có chút gì đó giống với mình. Trong ấn tượng của nàng, cơ thể gốc này vẫn luôn âm u, không sáng rõ. Có điều ký ức của nàng tương đối mơ hồ, không thể xác định được.

Mộ Dung Bắc Uyên không yên tâm về nàng, vội vàng hỏi: “Vừa rồi ở bên ngoài sao nàng lại chậm trễ đầu như vậy, có chỗ nào không thoải mái sao, Giang Dương, người bắt mạch thấy thế nào?”

Giang Dương cũng cảm thấy kỳ lạ: “Thuộc hạ cũng đã từng nói qua trước đây, thân thể vương phi vẫn còn lại tàn dư của độc tố, nhưng thuộc hạ lại không am hiểu độc tố, cho nên không thể nhìn ra được tên tuổi. Chỉ là vừa rồi có cảm giác tấm mạch bất ổn, có lẽ cũng có liên quan tới thời tiết” .

“Hay là thế này, ngày mai khi người tiến cung thì mới một thái y tới phủ xem cho vương phi xem sao. Có điều đừng tìm Tưởng thái y, đổi sang Từ thái y thì hơn. Tuổi tác ông ta lớn, lại là viện trưởng, nói không chừng có thể chữa trị được.”

Nghe thấy hắn nhắc tới Tưởng thái y, Triệu Khương Khương Đan lại hừ nhẹ một tiếng.

“Trí nhớ vương gia cũng thật tốt, ngay cả thải y xem bệnh cho trac phi mà cũng nhớ rõ ràng, có thể thấy bao nhiêu năm qua ở trong cung vương gia quan tâm trác phi nhiều đến thế nào.

Mộ Dung Bạc Uyên sao có thể không nghe ra ý tử trong lời nói của Triệu Khương Lan, vì vậy không khỏi cảm thấy chột dạ

“Bốn vương từ nhỏ đã có trí nhớ tốt, muốn quên cũng khó. Cho dù là chút chuyện nhỏ không đáng kể, không hiểu sao bón vương van nhớ rõ, vương phi đừng vì chuyện này mà chèn ép ta.

Giang Dương thấy bọn họ không ai nhường ai, nghe mà cảm thấy ê răng.

Hắn ta vừa mới chuẩn bị lui đi thì đột nhiên Mộ Dung Bắc Uyên chỉ vào chiếc hộp trên bàn hỏi.

Triệu Khương Lan lúc này mới nhớ ra cô khổ sở xếp hàng lâu như vậy để mua chỗ điểm tâm này nhưng lại cứ chậm trễ từ nãy đến giờ, chắc sắp nguội đến nơi rồi.

Nàng tức giận mang đồ đến trước mặt hắn nói: “Trên đường đi tiện tay mua, thích ăn thì ăn”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!