Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vương Phi Bướng Bỉnh là Thần Y - Triệu Khương Lan

Chương 1715

Nữ nhân kinh ngạc nhìn Triệu Khương Lan: “Hóa ra ngươi cũng mất người mình yêu?”

Triệu Khương Lan cố kìm nước mắt: “Đúng vậy, nhưng ta không thể gục ngã. Ta còn rất nhiều chuyện cần phải làm… tình hình dịch bệnh ngoài kia đang rất nguy cấp, cho dù ta có nhớ nhung thế nào cũng phải cắn răng bỏ sang một bên, toàn tâm toàn ý trợ giúp dân chúng kiểm soát dịch bệnh, để không có thêm người chết nữa.”

“Ngươi không nhớ đối phương sao? Ta xem thi thể này. Đã không thể cứu được nữa rồi.”

Triệu Khương Lan quay mặt sang chỗ khác: “Không phải ta mạnh mẽ dũng cảm gì, chỉ là không muốn có thêm gia đình chịu cảnh bi thương. Càng ngày càng có nhiều người chết, đối với thân nhân của những người đó, có ai không mong muốn con em của mình được sống tốt!”

Phu nhân che mặt khóc nức nở.

Triệu Khương Lan an ủi nói: “Nghe lời, giao thi thể này cho bọn ta xử lý. Ngươi mau đến làng Phong Lam để cách ly đi. Bệnh này của ngươi không thể tự nhiên hết được, ta đảm bảo là tất cả các thầy thuốc bao gồm cả ta sẽ đến làng Phong Lam chữa trị cho ngươi. Dù chỉ còn một cơ hội mong manh cũng tuyệt đối sẽ không bỏ rơi bất kỳ ai.”

Nữ nhân nghe vậy, rưng rưng nước mắt ngẩng đầu lên, qua lúc sau nàng mới gật đầu đồng ý.

Nàng là người đầu tiên trong thành chủ động đi tách biệt ra.

Vì để cho người bệnh yên tâm, Triệu Khương Lan phân phó thị vệ thông báo cho tất cả dân chúng.

Hơn phân nửa thầy thuốc sẽ được phái đến làng Phong lam, một số còn lại sẽ ở trong thành đề phòng những khác có triệu chứng mắc bệnh.

Tin tức vừa truyền ra, quả nhiên hầu hết mọi người đều cảm thấy an tâm.

Bọn họ không hề vứt bỏ bệnh nhân.

Sau khi mọi người phối hợp, việc cách ly trở nên thuận lợi hơn trước.

Triệu Khương Lan tập họp các thầy thuốc lại: “Chắc các ngươi cũng đã nghe tin, hiện tại có rất nhiều mắc bệnh, làng Phong Lam luôn trong tình trạng thiếu người. Nên ta mới bất đắc dĩ để các ngươi tới đó.”

“Đương nhiên, đây là một quyết định không dễ dàng gì. Ta biết các ngươi rất sợ. ta đây cũng sẽ sợ.

Nhưng chúng ta là thầy thuốc, cứu người là nhiệm vụ của chúng ta, nếu chúng ta không làm thì ai sẽ làm đây.”

Có người nghe xong lời này, đưa tay lau nước mắt.

Lập tức ngẩng đầu cao giọng nói: “Triệu công tử đừng lo lắng. Tuy chúng ta rất sợ, nhưng cứu người là quan trọng hơn hết, sao có thể trơ mắt nhìn nhiều người như vậy chết chứ.”

“Nói đúng lắm, không phải là dịch bệnh thôi sao. Mấy triều đại trước thời nào mà chưa từng xảy ra, cuối cùng cũng giải quyết được đó thôi. Chúng ta nhiều người như vậy, hiểu biết hơn như vậy, sau có thể thua bọn họ được chứ.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!