Chương 1611
“Không!” Triệu Khương Lan kiên quyết lắc đầu: “Ta muốn đi cùng chàng.
Mộ Dung Bắc Uyên phản đối: “Không được, ta không yên tâm để nàng ra chiến trường. Nàng lo lắng: “Hành quân đánh giặc sao có thể không có đại phu theo cùng? Ta dám khẳng định cả Kinh Thành này không có đại phu nào giỏi hơn ta. Có ta theo cùng, lỡ như có bệnh đột xuất thì cũng có biện pháp xử lý”
Mộ Dung Bắc Uyên đành phải nói: “Ta định mang
Giang Dương theo”
“Chàng biết rõ tuy ta gọi Giang Dương là sư phụ, nhưng trên thực tế y thuật của Giang Dương không bằng ta.”
“Nhưng hắn ta biết công phu và có thể tự bảo vệ mình. Hơn nữa ta sợ rằng trong trường hợp cấp bách, ta sẽ không có thời gian để lo cho sự an toàn của nàng. Lỡ như nàng gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, đối với ta mà nói thì đó mới là nỗi đau khổ to lớn nhất.
Triệu Khương Lan có hơi bướng bỉnh và ngẩng mặt lên: “Đừng nói nữa, ta không thể ở xa chàng. Ta bằng lòng cùng chàng ra tiền tuyến, như vậy thì chàng cũng phải bằng lòng cho ta được đi cùng chàng. Nếu chàng để ta lại một mình ở nơi Kinh Thành, trong lòng ta lúc nào cũng tràn ngập lo lắng và sợ hãi, ngày đêm đều trắn trọc đến không ngủ được. Nếu đã tra tấn tinh thần của ta, thì thà rằng để ta lúc nào cũng có thể biết được tình trạng của chàng đi
Nói đến đây, Triệu Khương Lan lại nhoẻn miệng cười.
“Hơn nữa chàng đừng quên dưới tay ta có một đội Phượng Vệ rất mạnh mẽ, các nàng ấy có thể giúp đỡ vào thời điểm quan trọng. Ngoài ra, ta còn hiểu được ngôn ngữ của động vật. Có lẽ là chàng chưa biết chuyện ta cũng đã từng theo Lý Mặc ra sa trường chinh chiến, còn có một lần ta đã dùng gấu đen đánh lui quân địch nữa, những chuyện này người khác đều không làm được, chỉ có ta mới làm được thôi. Chàng đưa ta theo cùng, chắc chắn là sẽ có lợi!”
Nghe những gì nàng nói, Mộ Dung Bắc Uyên bắt đầu do dự. Mãi một lúc sau hắn mới đồng ý: “Được rồi, nàng đi cùng ta, nhưng nàng phải hứa với ta, không bao giờ được để mình rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm. Chỉ khi nàng được bình an thì ta mới có thể yên tâm được.”
“Biết rồi mà.“
Chẳng bao lâu sau, tin tức Mộ Dung Bắc Quý bị phế truất khỏi ngôi vị Thái tử đã lan truyền khắp Kinh Thành.