Chương 1559
Lý Mặc thấy Vũ Tề chẳng nói được câu nào, thái độ quả thật là lạnh lùng yên ắng như Liễu phi nói.
Trong lòng hắn ta có chút không thoải mái, lạnh giọng chất vấn: “Nghe nói tên thái giám nhà ngươi hôm nay xúc phạm đến Liễu phi, không chỉ cố ý khiến nàng ta ngã xuống ao, còn không chịu cứu nàng ta, có chuyện này không?”
Vũ Mạc lập tức giải thích: “Đương nhiên là không phải! Người đi qua đều có thể nhìn thấy được, Liễu phi nương nương rõ ràng là tự mình không cẩn thận ngã xuống ao, căn bản là không hề có người nào động vào nàng ta một chút nào, sao lại là Vị Ương cung làm chứ. Xin bệ hạ minh xét.”
Liễu phi tự biết không có chứng cứ, nói thì nói không rõ.
Nhưng nàng ta không cam tâm chất vấn: “Người trong cung bổn cung bảo hắn cứu người, hắn lại lạnh lùng từ chối, bổn cung cho dù là ở trong nước cũng nghe thấy rất rõ ràng, đây cũng không sai chứ:
Lúc này Mộ Dung Bắc Uyên mới bình tĩnh mở miệng: “Tiểu nhân không biết bơi, cho dù xuống nước cũng không sẽ không cứu được nương nương. Càng huống hồ nương nương là hậu phi, nhỡ sơ suất va chạm vào đâu, nói không rõ ràng, đối với ai cũng không tốt.”
Để phòng Lý Mặc nhận ra giọng nói của hắn, Mộ Dung Bắc Uyên có thể đè thấp giọng nói xuống. Nhưng Lý Mặc vẫn cảm thấy giọng nói của hắn rất quen tai, không hiểu sao có chút buồn bực.
Hơn nữa ý tứ giải vây rất rõ ràng, quả thực không coi là cung kính.
Hắn ta hừ lạnh một tiếng: “Được rồi, không cần biết là thế nào, Liễu phi bởi vì chịu hoảng sợ. Ngươi thân là nô tài không nghĩ cách cứu nàng ta, lại tìm cớ, đương nhiên là sẽ bị trừng phạt. Người đâu, đè hắn xuống, đánh ba mươi đại bản.”
Vũ Mạc trợn tròn mắt, phịch một tiếng quỳ xuống dưới đất: “Xin bệ hạ bớt giận. Đây, đây là đệ đệ của thuộc hạ, thuộc hạ đã đồng ý giúp đỡ hắn ở trong cung, hắn từ nhỏ đến lớn chứ chịu khổ bao giờ. Nếu như đánh rồi xảy ra vấn đề gì, thuộc hạ không thoát khỏi có liên can.
Vẻ mặt Lý Mặc coi thường: “Nhìn hắn cũng cao lớn, chỉ là mấy bản gỗ mà thôi, có thể xảy ra được vấn đề gì chứ, tóm lại sẽ không đánh chết đâu. Nếu như thật sự ra mạng người, vậy thì loại bỏ một tên phế vật cho Vị Ương cung các ngươi vậy, đến cả trừng phạt cũng không chịu nổi, sau này sao có thể ở bên cạnh Hoàng hậu làm việc được chứ?”
Vũ Mạc lo lắng đến run rẩy. Giờ nên thế nào mới tốt đây?
Hắn là bảo bối trong lòng chủ thượng, tâm can giống như Thần Vương điện hạ, vị hoàng tử sinh ra đã ngậm thìa vàng, làm gì đã chịu qua trừng phạt như thế này chứ.
Nhưng cho dù Vũ Mạc nói giúp như thế nào, Lý Mặc cũng không bị lay động.
Không biết vì sao, Lý Mặc vừa nhìn thấy thái giám, đã cảm thấy chỗ nào cũng không vừa mắt. Một cung nhân, vậy mà lại có một hơi thở áp bức khó có thể hình dung.
Luôn khiến người ta không vừa lòng, thậm chí còn cảm thấy bị uy hiếp.
Hơn nữa hắn nghe thấy mình sắp bị trừng phạt, vậy mà cũng không chút động tác nào cả. Dường như không hề quan tâm đến tình huống xung quanh, thật sự là khiến người ta cảm thấy không thoải mái. Trong lòng Mộ Dung Bắc Uyên biết là Lý Mặc sẽ không bỏ qua cho mình, một kiếp này phần lớn là không tránh nổi, vậy thì dứt khoát tiếp nhận cũng không sao cả.
Chẳng qua chỉ là mấy chục bản gỗ mà thôi, giống như hắn ta nói, dù sao thì cũng không chết người.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!