“Nguyệt nhi, đống tài vật trị giá hơn bốn trăm vạn lượng hoàng kim này, con tính xử lý ra sao?” Trần quý phi nhẹ nhàng cầm đũa, trên bàn trước mặt đầy thức ăn cao cấp, chậm rãi hỏi.
Lưu Nguyệt ăn một miếng hoa quế ngũ diệp biên, cảm thấy thật ngon, tự nhiên cũng gắp cho Hiên Viên Triệt một cái, nói: “Tuỳ Triệt xử lý.”
Nàng đối với chuyện này không có nhiều hứng thú lắm.
Trần quý phi nghe vậy mỉm cười, nhìn Hiên Viên Triệt.
Hiên Viên Triệt gắp ngàn tầng ti cẩm trên bàn, mắt đầy vẻ sủng nịch, đưa tới bên miệng Lưu Nguyệt, chậm rãi nói: “Nộp lên quốc khố.”
Trần quý phi nghe vậy, thần tình tươi cười, gật gật đầu: “Đúng vậy, cây to đón gió lớn, cái gì quá mức cũng không tốt, đưa đống tài phú này cho phụ hoàng, so với để chỗ con tốt hơn nhiều, dù sao con cũng không thiếu tiền xài.”
Nhiều tiền của, đôi khi chính là mầm mống tai hoạ, xem ra nàng đã quá lo, Hiên Viên Triệt so với người khác hiểu rất rõ.
Hiên Viên Triệt gật nhẹ đầu với Trần quý phi, cái hắn quan tâm là sự an nguy cho người thân của hắn, còn với phụ hoàng hắn không có toan tính gì.
“Vương gia.” Nói tới đây, Thu Ngân bên ngoài đột nhiên bước nhanh tới, vẻ mặt thận trọng.
“Có chuyện gì?” Hiên Viên Triệt thấy vẻ mặt Thu Ngân như vậy, tất có đại sự, lập tức buông đũa trong tay, trầm giọng nói.
“Bẩm Vương gia, đặc sứ ngoài biên cảnh dùng bồ câu báo tin, người của Ngạo Vân quốc đang tiến đến quốc gia chúng ta, ý định tham dự thọ tiệc của Hoàng đế.”
Thu Ngân vừa nói dứt, Hiên Viên Triệt cùng Trần quý phi đều hơi chau mày.
Lưu Nguyệt thấy vậy, nhìn Hiên Viên Triệt hỏi: “Sao vậy?”
“Ngạo vân quốc, là bá chủ trong bảy quốc gia, chưa từng kết giao với Thiên Thần chúng ta, lần này tại sao lại đến tham dự thọ tiệc của phụ hoàng?” Hiên Viên Triệt mày nhíu chặt.
Lưu Nguyệt trước đó vài ngày cùng đã tìm hiểu về hoàn cảnh nơi đây, trên đại lục này, có bảy quốc gia cùng tồn tại, nhiều năm liên tục chinh chiến, khói lửa khắp nơi, chỉ có mấy năm gần đây không có đánh nhau lớn, thường là tiểu nháo tiểu nháo thôi.
Ngạo Vân quốc, là cường đại nhất trong thất quốc, thế lực cực mạnh, so với Thiên Thần như hổ cùng sài lang, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, không thể địch nổi.
Mà giữa Ngạo Vân quốc và Thiên Thần quốc còn có Trần quốc, Ngạo Vân quốc nghĩ gì mà lại đi xuyên qua Trần quốc, đến mừng thọ Thiên Thần hoàng đế?
“Ai dẫn đầu?” Hiên Viên Triệt trầm giọng nói.
“Thái tử Ngạo Vân quốc, Độc Cô Dạ.” Lời của Thu Ngân khiến cả đại điện lâm vào yên tĩnh, tại sao lại là nhân vật quan trong như vậy đi, Ngạo Vân quốc có âm mưu gì?