Thông tin nơi đang ở của Mỹ Dung đã được xác định thông qua định vị sóng điện thoại, cô ta cố tình để Lý Chấn Kiệt biết và tự mình đến đây, cô ta muốn anh phải hối hận khi đã chọn Tư Nhuệ mà không phải là mình.
Mỹ Dung gọi điện cho Lý Chấn Kiệt, cô ta muốn nói cho anh nghe những điều kiện của mình nếu như anh muốn đến gặp Tư Nhuệ.
" Cậu đang lo lắng cho cô ta lắm có đúng không?"
Lý Chấn Kiệt phẩn nộ nói lớn qua điện thoại.
" Cô muốn gì thì nói ra điều kiện của mình đi."
Mỹ Dung chật lưỡi mỉm cười nói.
" Đừng nóng vội, tôi vẫn còn muốn chơi đùa với các người một lúc."
Lý Chấn Kiệt không giữ được kiên nhẫn trước thái độ bỡn cợt ung dung khi đã làm ra những chuyện đáng sợ đó của Mỹ Dung.
" Tôi không muốn chơi đùa với cô, muốn gì cứ nói tôi sẽ đáp ứng cho cô, thả Tư Nhuệ ra nếu cô ấy có mệnh hệ gì tôi sẽ không tha cho cô đâu."
Đột nhiên Mỹ Dung tắt máy càng khiến cho Lý Chấn Kiệt như phát điên lên.
" Cô có nghe tôi nói gì không?"
Anh vẫn cố chấp hét vào điện thoại, công nương đi đến khuyên con trai bình tĩnh lại.
" Đừng mất bình tĩnh như thế, cô ta nhìn thấy con lo lắng cho Tư Nhuệ thì sẽ càng muốn làm hại con bé."
…
Tạm thời Lý Nhã Đan đã qua cơn nguy kịch, anh ta vẫn còn hôn mê cơ thể bị nhiều kim nhọn găm vào để truyền dịch và chất dinh dưỡng. Nữ hoàng ngồi trên xe lăng sao sự cố ngất xỉu do quá kích động vừa rồi bà vẫn còn rất yếu, quản gia đẩy nữ hoàng đến phòng hồi sức của Lý Nhã Đan, nhìn thấy anh ta đang nằm bên trong bà không khỏi đau xót.
" Tất cả là tại tôi đã đối xử không công bằng với thằng bé, chỉ mong Nhã Đan mau chóng tỉnh dậy tôi sẽ bù đắp cho nó không để cho nó phải cảm thấy thiệt thòi nữa đâu."
Dù đúng dù sai thì bọn họ vẫn chảy cùng một dòng máu, Lý Nhã Đan cũng xứng đáng được yêu thương và có được sự quan tâm công bằng của nữ hoàng, cuối cùng anh ta vẫn là đáng thương hơn là đáng trách.
…
Mỹ Dung gửi cho Lý Chấn Kiệt một đoạn tin nhắn, cô ta không muốn bất cứ khoản tiền nào từ Lý Chấn Kiệt mà chỉ muốn một mình anh đến căn nhà kho nơi cô ta đang giam giữ Tư Nhuệ, Lý Chấn Kiệt không một chút đắn đo anh đứng lên nói.
" Con sẽ tự mình đến đó đưa Tư Nhuệ quay về."
Lý Chấn Phong vẫn còn rất sáng suốt.
" Không dễ dàng cô ta bỏ qua cho anh và chị dâu đâu, chắc chắn vẫn còn một âm mưu nào đó chúng ta không nên quá chủ quan."
Lý Chấn Kiệt khó chịu nói.
" Vậy chúng ta phải làm sao mới ổn thoả đây?"
Lý Chấn Phong bắt đầu phân tích cho mọi người cùng hiểu.
" Chúng ta sẽ để anh hai đến đó như những gì cô ta mong muốn, sẽ có một vài người đi theo phía sau để phòng tránh những bất trắc có thể xảy ra."
Mỹ Dung đã thật sự tức giận vì không đạt được những điều mà mình mong muôn, đi đến bước đường cùng cô ta mới làm ra những chuyện điên rồ như thế.
Lý Chấn Kiệt xuất phát đến căn nhà kho, Mỹ Dung đã ngồi chờ sẵn ở đó, Tư Nhuệ vô cùng đáng thương với gương mặt tuyền tụy đi vì không được ăn uống, khi bị Mỹ Dung đối xử tàn nhẫn.
Lý Chấn Kiệt đi vào bên trong, điều đầu tiên anh làm là nhìn xem cơ thể của Tư Nhuệ có bị tác động mạnh không, cô nhìn thấy Lý Chấn Kiệt như tìm được tia hi vọng, đưa mắt nhìn anh đầy vui mừng, Lý Chấn Kiệt nghiêm túc nói chuyện với Mỹ Dung.
" Rốt cuộc cô muốn gì ở chúng tôi?"
Mỹ Dung đứng lên tiến về phía Tư Nhuệ, đột nhiên cô ta lấy trong túi ra một con dao nhỏ đưa sát vào mặt của Tư Nhuệ.
" Nếu tôi hủy hoại nhan sắc của cô ta thì sao?"
Lý Chấn Kiệt đưa tay trấn an Mỹ Dung.
" Bình tĩnh đi đừng làm ra những chuyện như thế, tôi muốn gì cứ nói ra tôi sẽ đáp ứng hết cho cô."
Đột nhiên Mỹ Dung trừng mắt nhìn Lý Chấn Kiệt.
" Thứ tôi cần là tình yêu của cậu, và được làm hoàng phi của hoàng gia tại sao cậu lại không chọn tôi mà lại lựa chọn cô ta, thứ tôi không có được thì cô ta cũng đừng hòng có được."
Lý Chấn Kiệt vô cùng bất mãn với những việc mà Mỹ Dung đã làm ra, chỉ vì lòng ganh tị mà cô ta đã trở thành một con người khác.
" Cô muốn chia rẽ tình cảm của chúng tôi, bằng cách đưa đứa bé đó đến hoàng cung nhận tôi là ba khiến cho Tư Nhuệ hiểu lầm tôi, cô đáng sợ thật đấy."
Mỹ Dung cười một cách điên loạn.
" Tất cả đều là do Lý Nhã Đan lên kế hoạch tôi chỉ là người thực hiện thay cho anh ta, chúng tôi có cùng cảnh ngộ điều là những kẻ không được yêu thương nên mới có chung một chí hướng bước đi đó là trả thù các người và các người điều là một đám ngu ngốc mắc bẫy."
Mỹ Dung cảm thấy rất tức giận khi nhìn thấy Lý Chấn Kiệt quan tâm cho Tư Nhuệ như thế, bây giờ cô ta đã không còn hối hận về những gì mình đã làm, Mỹ Dung nhìn Tư Nhuệ đầy sự dữ tợn con dao đang dần dần tiến sát vào da mặt của cô, Tư Nhuệ cố gắng né tránh nhưng chỉ vô vọng Lý Chấn Kiệt không thể nào đứng yên được nữa, anh chạy về phía đó, một tên thuộc hạ của Mỹ Dung đã chĩa súng bắn xuống nền xi măng cảnh cáo Lý Chấn Kiệt.