Nữ hoàng gọi công nương vào phòng mình để nói chuyện, bà không thể để cho mọi chuyện đi quá xa với tầm kiểm soát của bà như thế này được.
" Đến lúc ta phải ra tay rồi." - nét mặt của Nữ Hoàng rất nghiêm trọng.
" Con cũng thấy vậy, lúc đầu chúng ta nên rạch ra ranh giới với con bé thì nó sẽ không trở thành một con người như thế, con thấy Mỹ Dung vẫn không muốn dừng lại."
Nữ hoàng gật đầu gương mặt đầy tâm trạng.
" Ta cứ nghĩ là con bé sẽ ngoan hiền, vì hoàn cảnh cũng đáng thương nên mới cưu mang chăm sóc nó, nhưng thật không ngờ nó lại không hề biết an phận trong đầu chỉ nghĩ đến những tham vọng, nó còn trách ta ngăn cản tình cảm của nó với Chấn Kiệt."
Công nương liền phẫn nộ nói.
" Mỹ Dung trách mẹ ngăn cản tình yêu của nó và Chấn Kiệt hay sao, lúc đó con trai của con cũng rất thích con bé, nhưng nhìn ánh mắt của Mỹ Dung rất sắc sảo, con đã không vừa ý từ lúc đầu, bây giờ chúng ta nên giải quyết thế nào cho ổn thoả đây."
Cuộc nói chuyện của hai người đã bị Mỹ Dung đứng bên ngoài nghe hết, ánh mắt của cô ta loé lên một tia lửa hận, bàn tay bấu chặt.
" Các người lại định dùng chiêu trò để đuổi cổ tôi đi nữa hay sao, nếu lúc đầu các người đồng ý để tôi kết hôn cùng với Chấn Kiệt thì mọi chuyện đã không phải xảy ra như thế này rồi, nếu các người đã tàn nhẫn với tôi thì đừng trách tôi tàn nhẫn lại."
Mỹ Dung rời khỏi đó cô ta tức tốc lái xe đế tìm Lý Nhã Đan. Anh ta đang ngồi tại văn phòng của mình, nhìn thấy Mỹ Dung anh ta liền nhếch mép cười.
" Chịu đến rồi sao."
Mỹ Dung tức giận đi đến ghế ngồi xuống đi thẳng vào vấn đề.
" Kế hoạch của anh là gì nói đi?"
Lý Nhã Đan đi đến ghế ngồi đối diện với Mỹ Dung.
" Vẫn chưa nghĩ ra."
Mỹ Dung nghe câu trả lời của Lý Nhã Đan khiến cho cô ta mất hết kiên nhẫn đứng lên nói.
" Anh bị điên hay sao."
Lý Nhã Đan vẫn rất bình thản ngồi tựa lưng vào ghế, rồi bắt chéo chân.
" Nếu cứ hành động mà không có tính toán như thế thì cô suốt đời sẽ chẳng có được những thứ mình muốn đâu."
Nghe Lý Nhã Đan nói như thế Mỹ Dung mới ngồi xuống.
" Tôi muốn hai người họ ly hôn càng nhanh càng tốt, cô ta không chịu nổi sự đả kích khi nhìn thấy Chấn Kiệt ở bên cạnh tôi nên đã bỏ đi rồi đây là cơ hội tốt để hành động."
Lý Nhã Đan nghe tin Tư Nhuệ bỏ đi liền bất ngờ hỏi lại.
" Tư Nhuệ bỏ đi sao cô ấy đi đâu?"
Mỹ Dung đã nhìn trúng tâm tư của Lý Nhã Đan.
" Sao lại phản ứng như thế giữa anh và cô ta xảy ra chuyện gì sao?"
Lý Nhã Đan liền quay về nét lạnh lùng ban đầu.
" Không có gì chỉ là hơi bất ngờ một chút."
Hai người bắt đầu đi vào việc chính, Lý Nhã Đan lấy ra một vài tấm hình ném lên bàn, Mỹ Dung khó hiểu nhìn Lý Nhã Đan.
" Là ai vậy?"
Lý Nhã Đan bắt đầu phân tích.
" Là một trong những người tình cũ của Lý Chấn Kiệt, lúc trước anh ta nổi tiếng phong lưu, qua lại với biết bao nhiêu cô gái, một người như anh ta hoàn toàn không xứng đáng với vị trí đại hoàng tử, trong khi tôi đã nỗ lực hết sức để mọi người công thì chẳng ai thèm đoái hoài đến."
Mỹ Dung nhìn Lý Nhã Đan cười khinh bỉ.
" Anh cũng giống như tôi chẳng có nổi một danh phận, đám người đó không xem chúng ta ra gì đâu, tôi là con của người hầu còn anh là con riêng không được công nhận, bọn họ nghĩ mình cao quý lắm nên những người như chúng ta hoàn toàn không xứng đáng."
Hai người họ đã tìm được điểm chung với nhau nên sự hợp tác này sẽ càng thêm phần thú vị hơn.
" Cô tìm đến cô ta thương lượng một vào việc cho tôi."
" Thương lượng việc gì?"
Lý Nhã Đan đưa cho Mỹ Dung tờ địa chỉ của cô gái trong ảnh.
" Tôi sẽ cho những người mang dòng máu hoàng tộc cao quý đó sẽ bị cả thế giới bôi nhọ để bọn họ biết thế nào là lễ độ, lúc nào cũng nghĩ mình cao quý."
Lý Nhã Đan tiếp tục nói về vấn đề mà hai người đang bàn bạc.
" Tôi đã điều tra cô ta đang nuôi dưỡng một đứa bé, số tuổi của đứa bé đó trùng hợp với lúc mà Lý Chấn Kiệt và người phụ nữ này chia tay, cô sẽ đến đó thương lượng với cô ta, để cô ta chịu chấp nhận đem đứa bé đó đến nhận ba làm nháo loạn."
Mỹ Dung liền đưa ra những trở ngại khi thực hiện kế hoạch đó.
" Anh nghĩ sẽ đơn giản sao, chính anh cũng đã nói nữ hoàng là người không dễ qua mặt, chỉ cần đi xét nghiệm ADN là sẽ có được kết quả, suy nghĩ đó thật điên rồ."
Lý Nhã Đan đột nhiên bật cười.
" Suy ra cô cũng có đầu óc chịu suy nghĩ, việc của cô chỉ cần đến đó thuyết phục cô ta, còn những việc còn lại tôi sẽ tự mình giải quyết."
Mỹ Dung vẫn còn nghi ngờ khả năng của Lý Nhã Đan.
" Anh có chắc không?"
" Nếu cô không tin tưởng tôi thì có thể ra về, nhưng cô nên nhớ chẳng có một ai đi cùng đường với cô đâu, một mình cô sẽ chẳng bao giờ đối phó được với nữ hoàng đâu."
Mỹ Dung cũng rất lo sợ nhưng đã đi đến bước đường này thì chẳng cũng chẳng thể quay đầu lại được nữa.
" Được rồi tôi tạm thời tin anh, tôi sẽ đến tìm cô ta."