Lý Chấn Kiệt đột nhiên túm lấy eo của Tư Nhuệ kéo cô ngồi lên đùi mình, Tư Nhuệ khó chịu đẩy anh ra hờn dỗi nói.
" Anh đang làm cho đồ của tôi ướt nữa đấy, buông ra."
Lý Chấn Kiệt vẫn không chịu buông ra anh cứ xem Tư Nhuệ như một bảo bối giữ bên mình, hai người cứ giằn co qua lại đến khi vượt ra khỏi mép giường ngã nhào xuống sàn nhà, Lý Chấn Kiệt vội vàng ôm đầu của Tư Nhuệ lại để cô không bị va chạm bị thương, Hai người choáng váng sau cú ngã vừa rồi, Tư Nhuệ tức giận đánh vào ngực của anh một cái thật mạnh.
" Lúc nào cũng đùa giỡn quá trớn."
Lý Chấn Kiệt bắt đầu giở trò chọc cô, anh kêu lên một tiếng.
" Đau quá cánh tay của anh không cử động được nữa rồi."
Tư Nhuệ liền lo lắng đỡ anh ngồi dậy.
" Có sao không?"
Lý Chấn Kiệt nhăn mặt cố gắng tỏ ra là mình đau đớn.
" Đau lắm cũng chỉ vì đỡ em nên anh mới bị như thế em phải chịu trách nhiệm với anh."
Tư Nhuệ từ từ nâng cánh tay của Lý Chấn Kiệt lên, anh càng hét lớn, khiến cô càng thêm lo sợ.
" Bây giờ phải đến bệnh viện kiểm tra thôi."
Cô cúi người xuống đỡ Lý Chấn Kiệt, anh cố tình ôm chặt lấy Tư Nhuệ, cô còn chưa kịp bước đi Lý Chấn Kiệt đã đẩy hai người rơi tự do xuống giường, anh nằm đè lên người của Tư Nhuệ, cô ngại ngùng quay sang nơi khác hờn dỗi nói.
" Thì ra là anh giả vờ, tôi đã lo lắng dư thừa rồi."
Bỗng nhiên anh trầm giọng đưa tay nhẹ nhàng xoay mặt của Tư Nhuệ lại để cô đối diện với mình, hai người đã không còn một khoảng cách nào nữa, Tư Nhuệ có thể cảm nhận được mùi hương nam tính trên cơ thể của anh, cả hơi ấm quen thuộc.
" Tư Nhuệ à anh xin lỗi đừng đối xử với anh lạnh lùng như thế nữa có được không, anh đã vạch rõ ranh giới với cô ta rồi, nếu em không thích thì chúng ta dọn ra sống riêng đi có được không."
" Những lời xin lỗi đó anh đã nói rất nhiều lần rồi, lúc nào cũng hứa rồi vẫn như thế mà tiếp diễn." _ Tư Nhuệ đã không còn tin vào những lời nói chỉ nói trên đầu môi còn thực hiện được hay không cô vẫn chưa nhìn thấy được.
Lý Chấn Kiệt đột nhiên nằm xuống đè lên người của Tư Nhuệ, đầu của anh vùi vào hõm cổ của cô, Tư Nhuệ đẩy Lý Chấn Kiệt ra khó chịu nói.
" Nặng quá mau đứng lên đi."
Đột nhiên anh lại sâu lắng đến lạ thường.
" Tư Nhuệ tại sao em lại cứng lòng đến như thế, có biết là anh đau lòng lắm không hả."
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên là chuông điện thoại của Lý Chấn Kiệt anh không chịu đứng lên vẫn giữ nguyên tư thế đó mà bật điện thoại lên xem là ai, bà nội đang lo lắng nên gọi điện xem anh đang ở đâu, Lý Chấn Kiệt liền bắt máy lên nghe.
" Con đang ở đâu bên ngoài đang mưa rất lớn đấy sao vẫn chưa về nhà." _ Nữ Hoàng không ngừng trách móc qua điện thoại.
Tư Nhuệ đẩy anh ra lí nhí nói.
" Ngồi dậy đi nặng chết đi được."
Lý Chấn Kiệt giả vờ không nghe cô nói, trả lời bà nội một cách rất tự nhiên.
" Con đang ở nhà ba mẹ vợ, bà có muốn nghe giọng của vợ con để xác minh hay không."
Nói rồi anh đưa điện thoại sát mặt của Tư Nhuệ, cô bực dọc nói.
" Anh đang làm cái gì vậy hả."
Cô miễn cưỡng nói qua điện thoại để bà được yên tâm.
" Dạ anh ấy đang ở đây bà đừng quá lo lắng ngủ sớm đi ạ."
Nữ hoàng nghe giọng của Tư Nhuệ thì trong lòng liền vui mừng, bà đã yên tâm liền tắt máy không làm phiền đến đôi trẻ đang làm lành với nhau nữa.
Lý Chấn Kiệt ném chiếc điện thoại sang một bên, rồi lại tiếp tục công việc đang dang dở của mình hai chóp mũi chạm nhau khoảng cách vô cùng gần khiến cho Tư Nhuệ cảm thấy vô cùng ngại ngùng nhưng Lý Chấn Kiệt lại giữ chặt đầu của Tư Nhuệ không cho cô trốn chạy, hơi thở nóng ran của anh phả lên người của cô.
“ Tư Nhuệ tình cảm của anh dành cho em tất cả là sự thật, không biết từ khi nào anh lại chỉ nghĩ về một mình em mà thôi, em không thể trách anh được có trách hãy trách em đã vô tình quyến rũ anh khiến cho anh mê đắm em."
Bầu không khí trong căn phòng càng trở nên nóng rực đôi môi của Lý Chấn Kiệt từ từ áp xuống đôi môi của Tư Nhuệ chưa bao giờ cô căng thẳng như thế này, hai tay của cô bấu chặt lấy vai của Lý Chấn Kiệt, đến khi hai đôi môi chạm vào nhau Tư Nhuệ như bị giật điện cơ thể của cô cứng đờ nhắm mắt cảm nhận nụ hôn của Lý Chấn Kiệt, nhìn thấy sự căng thẳng của Tư Nhuệ anh cảm thấy hơi có lỗi với cô, vì lần đó đã giày vò Tư Nhuệ khiến cho cô phải ngất đi, có lẽ Tư Nhuệ rất sợ những lần như thế này, Lý Chấn Kiệt hôn nhẹ lên đôi mắt của cô giọng nói đầy trầm ấm.
" Em không thích anh hôn em sao?"
Tư Nhuệ hơi lúng túng trước câu hỏi của anh cô dời mắt sang nơi khác nhỏ giọng nói.
" Không phải chỉ là..."
Cô chư kịp nói tiếp anh đã xoay đầu của Tư Nhuệ lại chân thành nói.
" Anh xin lỗi đã khiến cho em cảm thấy ám ảnh trong những lần chúng ta thân mật với nhau, anh sẽ không đối xử với em như thế nữa."
Tư Nhuệ ngại ngùng khẽ gật đầu, một nụ hôn nóng ấm đã rơi trên đôi môi của cô.